Cớ sao hai chữ vô thường
Trung Hoa chưa biết tỏ tường vì sao,
Nhân loại đang lúc lao đao
Vì cơn đại dịch cớ sao lại vầy?
Tàu to, tàu nhỏ từng bầy(*)
Giương oai, diễu võ nơi nầy: Biển Đông,
Vô thường: sắc sắc, không không
Tham lam, bành trướng, nhớ không tẽn tò.
Sẽ rồi sóng cả gió to
Tham lam vô độ- Bến bờ chẳng đâu,
Nhớ này: hai chữ ”bể dâu”
Dã Tràng xe cát- có câu nhọc lòng!
Chân lý nhân quả mênh mông
Nhân nào, quả nấy nhớ không- láng giềng?
Đương lúc nhân loại đảo điên
Oằn mình chống dịch, phải nên làm gì?
Nhớ rằng bão nổi tức thì
Nhấn chìm tham vọng, nói gì nữa đây,
Chân lý tỏ rõ ban ngày:
Mọi nguồn sử liệu, nơi này Việt Nam.
Láng giềng- bạn hỡi chớ tham
Chữ ”thâm” sẽ ứng, chớ làm điều gian,
Vô thường, vô ngã luận bàn
Chân lý nhân quả muôn vàn đúng thay.
Sinh đâu về đấy lúc này
Cô-vít mười chín có ngày “về quê”!
Tung hoành điên đảo mọi bề
Hồi hương cố quốc- Nó về nay mai!
Đại dịch Vũ Hán lúc này
Sám hối chưa muộn, tỏ bày người ơi,
Nhân quả, báo ứng ghi lời:
Làm lành, tránh ác- muôn đời an yên.
Việt Nam xứ sở Rồng- Tiên
Chỉ mong hai chữ: An- Yên muôn đời,
Từ- Bi- Đức Phật nhớ lời
Thương người Hỷ-Xả, muôn nơi đất này…