Thứ Năm, Tháng Mười Một 21, 2024
Khác
    HomeĐời Sống Xã HộiPhật giáo với đời sống xã hộiHướng về miền Trung: Một mùa yêu thương

    Hướng về miền Trung: Một mùa yêu thương

    Quê hương miền Trung, ngàn đời vẫn vậy, bão lũ luôn rập rình xua tan mọi công sức bòn góp từ mồ hôi nước mắt của người dân; cứ vài năm một lần lũ lụt về thăm viếng như ân oán ngàn đời theo lời thệ ước.
    Thế gian có bao nhiêu loại kỳ hoa dị thảo, con người có bấy nhiêu nỗi sầu lấp lánh chập chờn trên sóng nước bể dâu; nước mắt đau thương nhiều hơn biển cả, phải chăng kiếp sầu là kết quả từ vô thủy tham si. Cung bậc âm thanh kinh qua bảy tầng rung cảm là thất tình cảm xúc khuyếch tán từ vọng tưởng vô minh, đôi khi thấm thía sợi buồn như nhấm nháp vị ngọt trong mơ. Có thế con người mới thấy cái đắng của rượu là vị ngon của lưỡi, mức tàn phá sức khỏe lại là bạn thân của kẻ túy lúy cần sa. Ôi thương đau lũ trẻ ngủ bờ sống bụi, còn đâu nhà khi cờ bạc say đắm mẹ cha. Phải chăng tám vạn bốn ngàn pháp môn là tám vạn bốn ngàn con đường soi lối cho lữ thứ trong đêm, cũng là tám vạn bốn ngàn ly sầu cách biệt.
    Thác lũ cuốn trôi khi thuyền đưa người đi sinh nở. Đất đá, bùn cát vùi chôn đoàn người đến với những thân phận nơi chốn cheo leo. Đau thương chồng chất thương đau; Từ miền Nam xa xôi, hàng vạn con tim quặn thẳt hướng về đồng bào ruột thịt; Nơi góc trời xa nửa vòng quả cầu nào khỏi dõi mắt trông tin. Những thùng mỳ, từng lon gạo góp nên quà tình nghĩa. Một Thủy Tiên mời gọi có hàng vạn chung tay góp sức. Lòng hào hiệp dân ta thừa có, miền Nam giàu lòng nhân chớm nở từ nghèo khó;Nếu tất cả đại gia rũ lòng trích phần hỗ trợ, có lẽ ấm lòng giữa chốn tai ương. Dĩ nhiên vẫn có những tác động thầm lặng tạo nên nhiều chuyến cứu trợ, họ không cần đánh trống khoa chiêng, nghĩa cử ấy nở hoa giữa bão tuyết. Một Hoài Tố Hạnh – Nghệ An lưu lạc, cũng từng thấm nỗi đau kiếp sống đọa đày, lên tiếng đánh động bao tấm lòng hào hiệp, một vài triệu, năm ba trăm, của ít lòng nhiều; ngay cả thùng mỳ đơn chiếc của một linh mục quản xứ cũng đáp ứng khiêm tốn, vì họ tin rằng chuyện cứu trợ thiên tai là nhiệm vụ của nhà nước. Nhìn thùng mỳ mà xót xa lòng nhân ái. Vì thế, trên trang mạng đừng ai thắc mắc tại sao vắng bóng các cha cố; giữa dòng nước lạnh, những tấm áo vàng, các sư chìm trong lũ, đưa quà về tìm bến yêu thương, sao không nghe báo chí ca ngợi mà chỉ đưa toàn tin tiêu cực cho Phật giáo?
    Đất nước ta hào hiệp nghĩa tình, đồng bào ta giàu lòng nhân ái; nhường cơm xẻ áo là đạo nghĩa nghìn đời ông cha ta truyền lưu hậu thế, nhưng không vì thế mà chịu bị đè đầu cởi cổ. Tam giáo đồng nguyên là ánh sáng rọi sáng con đường sống để cháu con Rồng Tiên tồn tại muôn đời. Văn hóa đó thấm sâu từng thớ thịt; cho dù một văn hóa xa lạ luồn sâu vào mạch sống xã hội, cũng dần bị biến dạng dưới sức mạnh tâm linh của một vùng đất kỳ bí ngàn đời. Sống bên chàng khổng lồ tham tàn, dân ta vẫn vững tin sức mạnh ngàn đời của hồn thiêng sông núi ươm từng hơi thở của Tổ tiên.
    Trong cơn hoạn nạn mới biết tình làng nghĩa xóm, đất nước lâm nguy mới thấy sự hy sinh máu xương của những anh hùng liệt sĩ tẩm tưới mạch sống cha ông. Giông bão, lũ lụt. mưa lạnh,trú trên nóc nhà, đu bám cành cây làm sao dám nghĩ đến chén cơm nóng trong căn nhà ấm cúng, thế thì ai nỡ hưởng thụ xa hoa trong chăn êm nệm ấm khi ngoài trời kia lắm kẻ không nhà. Đêm nay họ ngủ đâu, ăn đâu, áo đâu phủ ấm, bao xác vùi sâu trong đất đá, trôi giạt trong nước cuốn… Không khổ nào giống khổ nào, mỗi cây trổ ra một loại quả, nghiệp chúng sanh trong tổng thể vẫn có sai biệt của mỗi cá thể, dù muôn ngàn sai biệt, vẫn chung một niềm đau thương mất mát. Chư Tăng ni, bao người con Phật sao khỏi cám cảnh lòng đau. Cứ mỗi lần thiên tai, hàng vạn chuyến cứu trợ miền Nam ra thăm quê nghèo sỏi đá, thế mà dân ta vẫn bám trụ không muốn xa quê. Trời buông bao nhiêu lượng nước, gió thổi bao lạnh giá âm u, bão tố tha hồ đày đọa nghiệp quả con người, nhưng lòng người vẫn đủ lòng bao dung trang trải tình thương yêu cho nhau, thể hiện tâm từ bi của người con Phật. Đạo Phật không cần là một tôn giáo vĩ đại, cái vĩ đại của Phật giáo là tình thương vô điều kiện đối với mọi loài.
    Miền Trung ơi, hãy can đảm vượt qua bao chướng duyên khổ nạn, bên cạnh vẫn còn bao trái tim sưởi ấm đồng bào! Cái gì rồi cũng phải qua, nhưng đừng bỏ qua tình nghĩa đồng bào, nhân loại!
    Minh Mẫn
    - Advertisement -
    Tin tức khác
    - Advertisment -

    Xem nhiều