Rằm tháng sáu, năm nay năm nhuận
Mùa Vu Lan: Cô-vít tỏ bày,
Mai sau nhớ lại chuyện này
Cái năm Canh Tý tỏ bày bi ai!
Cả nhân loại thắt lòng tê tái
Chẳng đạn bom ầm ĩ vang trời,
Hơn bẩy chục vạn con người [*]
Bị dịch Cô-vít cuộc đời đi xa!
Khắp năm châu đều lan dịch bệnh
Cả toàn cầu đang phải căng ra,
Mười tám triệu rưỡi là ca
Mắc nhiễm viêm phổi, lan ra toàn cầu.
Tâm an lạc: vắc-xin phòng bệnh
Chặn và ngăn không để gây sầu,
Viêm phổi Vũ Hán tới đâu
Thương vong, tang tóc một màu tối đen.
“Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt”[**]
Bài thiền ca chín bảy ngày rằm,
Lịch sử sẽ nhớ mãi năm
Canh Tý-Hai ngàn không trăm hai mươi.
Tứ vô lượng: Từ-Bi-Hỷ-Xả
Thiền định tuệ, cho hết đầy vơi,
Thế gian,nhân loại,cuộc đời
Vô thường, vô ngã muôn nơi, thường tình.
Số tử vong toàn cầu bảy chục (vạn)
Việt Nam nay tính đã tám linh,
“Văn tế thập loại chúng sinh”
Tố Như đã kể sự tình ra sao?
Thời Nguyễn Du hai trăm năm lẻ
Cũng đã từng ôn dịch lao đao,
Hoá ra, hậu thế chẳng vào
Soi vào sử sách, biết nào tai ương.
Viết văn tế, chiêu hồn tháng bảy
Lòng từ bi nhân ái yêu thương,
Nguyễn Du thấu suốt dặm trường
“Sinh, già, bệnh, chết”-Tai ương vô thường.
Chia sẻ với quyến tang hàng vạn
Cùng cái tang tám lượt rẽ đường,
“Chiêu hồn” cám cảnh bi thương
Hai trăm năm lẻ dặm trường Vu Lan./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo