Đại dịch Cô-vít toàn cầu
Bức tranh toàn cảnh, nhuốm mầu sầu bi ,
Hơn sáu tư vạn chia ly [*]
Gần mười sáu triệu: Cô-vi nhiễm rồi!
Từ-Bi-Hỷ-Xả người ơi
Tứ vô lượng ấy-Cũng thời giải nan,
Lành thay! Đất nước Việt Nam
Trăm ngày ròng rã, an toàn-Lành thay!
Thiền ca cho đến hôm nay
Năm ngàn câu lục bát này tri ân,
Đội ngũ thầy thuốc: ”Thiên thần”
Công an, Quân đội-Vì Dân quên mình!
Chống dịch một cuộc trường chinh
Những gương Bồ Tát, quên mình hiến dâng,
Lời cảm thán du học tăng [**]:
Thay lời muốn nói-Điều rằng :Tri ân!
Đồng bào-Tổ quốc-Nhân dân
Can qua càng đượm tình thân nghĩa nồng,
Đó đây thoả chí tang bồng
Trở về đất mẹ, thấy lòng an yên!
Trước cơn đại dịch hành thiền
Ung dung tự tại, một miền an nhiên,
Dù cho đại dịch đảo điên
Từ-Bi vô lượng: Bụt-Tiên-Niết bàn.
Toàn cầu còn lắm gian nan
Là khi đại dịch chưa tàn hiểm nguy,
Phát tâm vô lượng Từ-Bi
Là thang thuốc quý-Diệu vi lúc này!
Vô thường: Dù có đổi thay
Giữ tâm an lạc-Sự này an yên,
Vô ngã: Tương tạo,tương liên
Tương sinh, tương tác là miền sinh sôi.
Thiên đàng: Hạnh phúc đó thôi
Niết bàn : Giải thoát đầy vơi hồng trần,
Là khi tĩnh lặng, Lạc an
Cho tâm, khẩu, ý: Niết bàn Liên hương.
Ngẫm suy cái sự vô thường
Là điều ắt phải bình thường nhân gian,
Vô thường: Đại dịch nguy nan
“Thành, trụ, hoại, diệt”: Sẽ tàn mà thôi.