Vô thường-Vô ngã-Niết Bàn
Tam pháp ấn Phật-Luận bàn hôm nay,
Suốt hơn một nửa năm rày:
Đại dịch Cô-vít xưa nay ai tường?
Ngẫm hay cũng chỉ vô thường
Quy luật tạo hoá-Tỏ tường Như Lai,
Vô thường, vô ngã cấm sai
Vạn vật biến đổi, không ai đứng ngoài.
Nguyễn Du dùng chữ đại tài:
Vô thường như thể tìm hoài nương dâu,
Là khi biển nhấn nương dâu
Mù khơi biển cả, biết đâu mà tìm!
Giữ tâm an lạc hành thiền
Định tâm, định trí cho miền tư duy,
Cho tâm vô lượng Từ-Bi
Mới mong giải thoát những gì vấn vương.
Vũ trụ vạn vật vô thường
Không không,sắc sắc, tai ương, thiện lành,
Chân lý nhân quả rành rành
Quy luật bất biến-Thiện lành do ta!
“Bể dâu” Lục bát thiền ca
Nương dâu bỗng bị biển xa nhấn chìm,
Nhọc lòng ai mãi đi tìm
Nương dâu xanh mướt đã chìm biển sâu.
Vô thường, vô ngã: Khổ đau
Chưa tri, kiến, ngộ là câu u hoài,
Đại dịch cho đến hôm nay
Mười bốn triệu chín: Nhiễm lây toàn cầu.
Hơn sáu chục vạn: Chết sầu
Vô thường- Cơn gió, qua cầu mới hay!
Thiền ca cầu nguyện tỏ bày
Từ-Bi-Hỷ-Xả những ngày can qua!
Từ-Bi vô lượng ấy là
Việt Nam chia sẻ quốc gia nào cần
Khẩu trang y tế phòng thân
Mỹ-Phi-Âu-Á, nước gần, nước xa
Làm lành, tránh dữ ấy là
Truyền thống văn hiến-Cũng là Như Lai,
Năm ngàn năm tích phước dày
Để cho phước báu từ nay rõ ràng.
Thời cơ, vận hội sang trang
Phục hồi kinh tế, mở mang mọi bề,
Thành thị cho đến thôn quê
Giữ tâm an lạc, yên bề làm ăn.
Á-Âu-Phi-Mỹ xa gần
Đông Nam châu Á tương thân hoà bình,
Thời cơ, vận hội: Bình minh
Sáng soi muôn nẻo nước mình từ đây.
Quét nhà, dọn rác hàng ngày
“Nhà sạch thì mát”, bát này cho Dân,
Rác là lũ giặc nội xâm
Đã và đang phá-Truy tầm cho ra.
Vô tâm ,vô cảm cũng là
Tiếp tay cho giặc, lôi ra đến cùng,
Ngoại xâm ngõ hẻm, hang cùng
Luôn luôn rình rập,nỗi chung đề phòng.
Ấy là chẳng chuyện bao đồng
Mà là trách nhiệm của công dân mình,
Quốc gia đại sự triều đình
Cũng là tất thảy-Dân tình lo chung!
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo