Thiền ca, ngẫm sự diệu kỳ
Kỷ niệm thống nhất nghĩ gì hôm nay,
Chống dịch suốt một trăm ngày
Vui ngày toàn thắng đó đây rợp cờ.
Niềm vui ấy chẳng bất ngờ
Trăm ngày chung sức, bây giờ là đây
Bốn lăm năm, đến hôm nay
Ngót nửa thế kỷ, chung tay một nhà.
Thắng dịch, chung một bài ca
Luôn luôn cảnh giác, dịch là giặc chung
“Chống dịch- chống giặc” niềm chung
Vô thường, vô ngã- nhớ cùng mới hay.
Tự hào Dân của đất này
Non sông một dải, tung bay cờ hồng
Bốn lăm năm ấy non sông
Tuy còn bề bộn, nhưng lòng vẫn vui.
Đại dịch sẽ bị dập vùi
Đó là câu chuyện sớm chiều mà thôi,
An toàn sinh mạng con người
Phải luôn gìn giữ,cuộc đời đẹp thay!
Ngày lễ thống nhất tỏ bày:
“Tam sinh” phân biệt có ngày vinh quang:
Cộng sinh: là lẽ công bằng
Từ trên xuống dưới phải rằng ấm êm.
Tương sinh: luôn nhớ đừng quên
Cùng nhau cuộc sống, chớ nên hẹp hòi
Ký sinh: như bọ, như dòi
Ăn bám, cơ hội”nảy nòi” thường xuyên.
Quốc gia thịnh trị, vững bền
Cộng sinh: sức mạnh làm nên phi thường
Tương sinh: nhân bản nêu gương
Ký sinh: ăn bám, nhiễu nhương đề phòng.
Nhớ câu: ”Gạn đục, khơi trong”
Phía trước: cơ hội vô cùng lớn lao
Niềm tin, chiến thắng tự hào
Cơ hội bứt phá, cần vào cuộc ngay.
Nhiễu nhương hành chính lâu nay
Phải làm triệt để, lâu ngày “nan y”
Thói nhũng nhiễu, tệ phong bì
Đó là lực cản trơ lỳ lâu nay.
Giáo sư từ Nhật[*] tỏ bày:
Bốn ngàn ngày tới- là đây ngàn vàng,
Cho hay, muôn sự bẽ bàng
Cũng từ ”tam độc[*]” muôn vàn nhiễu nhương.
Dân tộc thượng đẳng, phi thường
Phải cùng dẹp bỏ tai ương hàng ngày,
Cớ sao cho đến lúc này
Việt Nam còn vẫn là ”tay” còn nghèo?!
Ngẫm ra còn biết bao điều
Thanh minh cũng thể, nói điều vô minh
Ngó người lại nghĩ đến mình
Hàn Quốc, Nhật Bản văn minh cũng vì:
Chống tham,chống nhũng mọi khi
“Tam quyền” pháp luật- tất vì quốc dân,
Tam độc là ”Tham-Si-Sân”
Muốn trị triệt để- nhờ Dân: phép màu!
Phụng sự đất nước- mình sau
Ấy là “Tiên-Hậu”, là câu bao đời[**]
Trái oan diễn khắp muôn nơi
Muốn tìm đâu khó, cần người có tâm.
Cần đâu con chữ xa xăm
“Quy trình, quy chế”…lỗi lầm từ đâu?
“Vũ Nhôm”, ”Đường Nhuệ”…mặc dầu
Từ đâu nông nỗi- là câu phải tường.
Phòng tham: từ, ấp, xã- phường
Lên đến quận- huyện, nhiễu nhương chỗ nào
Cấp Tỉnh, Thành phố ra sao
Trung ương: Cục, Vụ, Bộ nào quan liêu?
Nói không với bệnh giáo điều
Chỉ hô khẩu hiệu, làm điều trái ngang
Kể ra cũng thật phũ phàng
Ai làng Ngũ Xá[***] họ hàng chớ than.
Bệnh dịch đúc tượng tràn lan
Tốn công, tốn của- Ai can bệnh này?
Thiền ca là lúc tỏ bày
Chân lý nhân quả: chớ bày vẽ chi.
Vô thường:người hỡi nghĩ suy
“Trăm năm bia đá”…còn gì mà tham?
Vô ngã, hãy nhớ mà làm
Chẳng ai ta cả- Sự tham ích gì(?!)
Luật gia Trần Thúc Hoàng
[*] https://vi.m.wikipedia.org/wiki/Trần_Văn_Th%E1%BB%8D
[**]”Tiên thiên hạ chi ưu,chi ưu-hậu thiên hạ chi lạc chi lạc”(Người đáng kính là người biết lo trước nỗi lo của thiên hạ;vui sau niềm vui của thiên hạ).
[***]Làng đúc đồng Ngũ Xá.
Xem thêm tại: Thơ văn