“Hồn tử sỹ” cung trầm bi tráng
Sáng tháng mười, ngày chẵn hai hai
“Nhị thập nhị hiếu” thiện tai
Tiễn đưa khúc nhạc bi ai trầm hùng…
Nỗi đau này vô cùng vô tận
Của của Nhân Dân-Quân đội những ngày,
Giúp Dân chống lũ , thương thay!
Vô thường “Vạ gió, tai bay” một ngày.
Đất Hướng Hoá nơ này khắc khoải
Người Quảng Trị mãi mãi tri ân,
Những anh Bộ Đội của Dân
Quên mình dâng hiến tuổi Xuân hỡi người!
Bão chồng bão, lũ mưa không ngớt
Nay ngoài khơi có bớt giữ dằn?
Cơn bão số Tám “hung hăng”
Ngó vào Quảng Trị phải chăng sẽ chùng (?!)
Hai mươi hai anh hùng đi mãi
Nỗi đau nay đâu phải riêng ai,
Cuộc trường chinh suốt dặm dài
Vì Dân, vì Nước- Thiên tai sá gì!
Tứ vô lượng :”Từ bi hỷ xả”
Vì Nhân Dân tất cả quên mình,
Đức hạnh Bồ Tát hy sinh
Hoá thân đất Mẹ-Nghĩa tình ấp ôm.
Hỡi linh gồm: Hai hai Chiến sỹ
Sự ra đi mãi mãi vẫn còn,
Trung trinh những tấm lòng son
Đồng bào, đồng chí, Nước non ghi ngày.
Lịch mặt trăng là ngày mùng sáu
Tháng chín này ghi dấu hương linh,
Khúc thiền những cái chết Vinh
Siêu sinh tịnh độ hỡi linh anh hùng!
Khúc trầm hùng tiễn “Hồn tử sỹ”
Lệ tuôn rơi: Chiến sỹ, Đồng bào
Nhớ ôi, chiếc mũ ngôi sao
Sáng trong đôi mắt ngày nào các anh!
Tri ân đấng sinh thành Liệt sỹ
Sẻ chia cùng các chị, con thơ
Hậu phương-Tiền tuyến bây giờ
Nhân Dân-Quân đội bến bờ tri ân!
Niết Bàn là vô thường vô ngã
Vì Nhân Dân tất cả quên mình,
Đức hạnh Bồ Tát hy sinh
Hoá thân đất Mẹ-Nghĩa tình ấp ôm./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo