Chín tháng ròng vượt qua đại dịch
Tháng thứ mười bi kịch miền Trung,
“Hoạ vô đơn chí” sắc không
Vô thường, cơn gió nỗi lòng từ bi.
Bầu cùng bí chung giàn Tổ quốc
Những anh hùng vì nước hy sinh,
Thương thay biết mấy dân tình
“Rằng: Trong hoạn nạn, nghĩa tình thắm sâu”.
Gần trăm triệu: Cái đầu,cặp mắt
Hướng miền Trung, quặn thắt nỗi lòng,
Tri ân, mặc niệm linh vong
Khôn thiêng hãy biết nỗi lòng tri ân!
Quân và Dân cùng chung ý chí
Trăm triệu người-Nguyên khí nước nhà,
Chống dịch: viết khúc thiền ca
Khúc thiền quán chiếu ta bà thiên tai.
Hai ngày nữa hai hai chiến sỹ
Toàn Dân đưa tiễn hỡi vĩnh hằng,
Đồng đội ơi, có thấu chăng?
Một trăm ba chục vĩnh hằng, hỡi ôi!
Những người lính Tà ôi A Lưới
Pa-cô và xuôi núi đồng lòng,
Voi thường sắc sắc không không
Núi mà còn sập-Sắc không: vô thường!
Chữ vô ngã: Tình thương Bầu-Bí
Từ Tây Nguyên cho chí Nghệ An,
Đồng bào tự nguyện toả lan
Bánh chưng, bánh tét râm ran xóm làng.
Có nơi đâu trên toàn thế giới
Đùm bọc nhau không đợi “kêu gào”,
Tình thương chiến sỹ đồng bào
Ngàn năm văn hiến, nghĩa nào thắm hơn?!
Thiền định tuệ cùng tâm và tính
Quán chiếu sâu “linh tính” khi thiền,
Giang sơn, gấm vóc Tổ Tiên
Ngàn năm trao lại, an yên một bề.
Sơn Khê ấy: Núi rừng đồng ruộng
Cớ vì sao mục ruỗng Núi-Đồi,
“Thuỷ điện cóc” phá rừng ôi
Hãy cùng lên tiếng: “Bầy tôi phản thùng”!
Miền Trung đang chìm trong bể nước
Điều báo trước- Ai kẻ làm ngơ?
Để rồi, cho đến bây giờ
Mẹ thiên nhiên giận, bến bờ sao đây?
Đức Phật dạy: Cái cây, ngọn cỏ
Chúng sinh ơi đừng có đụng vào,
Sự sống đồng loại, đồng bào
“Nhân quả báo ứng”nhớ trao duyên lành!
Chữ học hành, tu hành phải biết
Triết lý Phật cần thiết muôn đời,
Vô thường, vô ngã hỡi người
Làm lành, tránh dữ-Ấy thời tạc sâu!
Chỉ là khi “bể dâu” đành chịu
Chữ vô thưởng: Thời biểu thiên nhiên,
Vô minh tạo ác triền miên
Chữ là “cái nghiệp”-Thiên nhiên phẫn lòng!
“Tứ vô lượng” những mong tất cả
Đừng vì “ngã” mà mất cả giang san,
Vô thường, vô ngã : Niết Bàn
Dẹp “Thuỷ điện cóc” yên an muôn nhà./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo