Thật vậy, không có cha mẹ thì nào có ta. Hãy thử nhìn ra ngoài kia, những đứa trẻ tội nghiệp phải chịu cảnh mồ côi, rồi tự nhìn lại bản thân, xem chúng ta có đang sống và xứng đáng với những gì mình hiện có chưa.
Muốn đánh giá nhân cách của một người, nên nhìn vào sự hiếu hạnh của họ đầu tiên. Vì nếu một người mà ngay cả những người đã cất công nuôi dạy thương yêu họ, thế nhưng người đó cũng không chịu báo đáp kính trọng, thì dù có tài giỏi đến đâu, giàu có đến đâu, cũng đều sẽ tan biến theo mây khói, vì vốn dĩ chẳng còn phước phần để hưởng.
Muốn sống tử tế, rèn luyện tài năng và đức hạnh, thì điều đầu tiên cần làm chính là làm tròn chữ hiếu với cha mẹ mình. Khi một người biết sống hiếu kính với bậc sinh thành, thì trời đất tự khắc cảm thấy hài hòa, phúc khí cao dày, làm điều gì cũng sẽ dần dần mà thành toại.
Hình ảnh người mẹ đội con ngày xưa (Ảnh sưu tầm từ internet)
Còn nếu một người dù sinh ra nhà cao cửa rộng sẵn có, lụa là chất đầy, học cao tài giỏi, nhưng lại không biết chăm lo phụng dưỡng cha mẹ, thì sớm muộn tất cả mọi thứ kia cũng sẽ như công đức của người đó mà đổ sông đổ biển. Bởi trời đất không thể dung tha, cả tư cách để hưởng những điều đó cũng không còn.
Ảnh sưu tầm từ internet
Chúng ta không thể tự nhiên sinh ra mà lớn lên. Mỗi sự trưởng thành và hiểu biết của chúng ta cũng chính là nhờ công ơn cha mẹ giáo dưỡng mà có. Không phải cha mẹ nào cũng như nhau, có người giàu sang phú quý, nhưng lại có người nghèo và phải mang thân phận thấp kém. Tuy nhiên, dù ở tầng lớp nào của xã hội, mỗi người cha người mẹ đều dốc lòng yêu thương, chiều chuộng con mình, đều sẽ cố gắng mang những thứ tốt đẹp nhất mà mình có được đem cho con. Cho nên đừng vì sự nghèo nàn của cha mẹ mà quay lưng lại với họ, họ chắc chắn rất tủi hổ và đau lòng. Cũng đừng vì cha mẹ giàu có mà đua đòi phá phách, họ cũng sẽ rất buồn và day dứt. Con người gặp nhau chính là cái duyên cái nợ, nên chúng ta gặp cha mẹ mình cũng thế, hãy chấp nhận và bao dung cho họ hơn, bởi lẽ đối với họ, có thể chỉ có mình chúng ta là điểm tựa cuối cùng.
Ảnh sưu tầm từ internet
Cha mẹ là người duy nhất sẽ chấp nhận hy sinh mọi thứ, kể cả sinh mạng chỉ đổi lại một điều tốt cho con mình. Ngoài xã hội bao nhiêu người, đi làm hay đi học, ai nấy cũng tranh đua nhau, có đối xử tốt với mình thì cũng là vì có mục đích nào đó, nên càng đi xa cha mẹ, con người ta mới càng hiểu được tấm lòng của họ.
Dù cha mẹ có làm điều gì không phải đi nữa, thì cũng chớ vội giận hờn quát mắng họ, bởi họ làm điều đó cũng là vì nghĩ sẽ mang lại sự tốt đẹp nào đó cho con mình mà thôi. Nên bất luận cha mẹ là người như thế nào, con cái đều phải tôn kính và yêu thương họ. Một người con bất hiếu, sẽ mãi mãi là không thể làm trọn chữ nhân được, dù có làm bao nhiêu điều tốt đẹp cho thiên hạ, cũng chỉ là giả dối vô nghĩa mà thôi.
Ảnh sưu tầm từ internet
Một lời bài hát có đoạn “Ước mơ con là được đi khắp thế gian…Ước mơ của mẹ là thấy con về.” Cha mẹ càng về tuổi xế chiều, giống như những chiếc lá úa vàng trên cây, gió lay nhẹ chút cũng có thể ra đi bất cứ lúc nào, nên lại càng hay trông ngóng được gặp con cái. Khi đó họ cũng hiểu bản thân mình già nua, nhiều bệnh lại còn lẩm cẩm. Vì sợ phiền đến con cái, nhiều cha mẹ đã phải ăn nói khép nép với chính con ruột mình, cái gì không rõ không biết cũng không dám hỏi nhiều, làm gì cũng để ý sắc mặt đứa con. Hãy tưởng tượng đến cảnh đấy, đặt mình vào vị trí của những người cha người mẹ đó, bạn có thấy xót không? Đấy, bất hiếu không chỉ là đánh đập, quát tháo hay bỏ bê cha mẹ, mà ngay cả những điều nhỏ nhặt cũng không thể bao dung được cho cha mẹ, chưa bao giờ để ý xem họ khó khăn ở chỗ nào, lại suốt ngày kêu bận than mệt, khiến cha mẹ cảm thấy xa cách và phiền muộn, cũng là tội đại nghịch bất hiếu rồi.
Ảnh sưu tầm từ internet
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.” Những câu nói bất hủ của người xưa nói về cha mẹ không thể sai một chút nào. Càng lớn chúng ta sẽ càng thấm một điều, chỉ có cha mẹ mới yêu thương ta vô điều kiện, và chỉ có nơi nào có cha mẹ, nơi đó mới là nhà. Người biết hiếu thảo với cha mẹ, là một bậc đại đức hạnh, khiến trời đất cũng phải động lòng. Cách đối xử với cha mẹ cũng sẽ phản ánh lên bản chất thật nhất của một người. Nên người chỉ cần lấy hiếu làm đầu, cả đời cầu gì được nấy, tâm tướng ngày càng xinh đẹp hài hòa, phúc khí đầy đủ, may mắn không cầu cũng tự khắc đến.