Khúc thiền ca một trăm mười bốn
Ta trở về nơi chốn Tố Như,
Vô thường, thực thực, hư hư
Hai trăm năm lẻ- Nguyễn Du-Tiên Điền.
Dãy Hồng Lĩnh: Trời xanh sừng sững
Dòng Lam xanh: Soi bóng anh hùng,
Quê hương nghĩa nặng tình chung
Bao nhiêu năm ấy vẫn cùng nước non!
Tấm lòng son địa linh nhân kiệt
Sản sinh bao kiệt hiệt anh hùng,
Sùng Lãm, Lộc Tục-Núi Hồng
Ngàn năm văn vật xứ Rồng và Tiên!
Mùa Vu Lan ngày xưa người viết
“Văn chiêu hồn- thập loại chúng sinh”,
Từ bi hỷ xả nghĩa tình
Vô Thường, Vô ngã, chúng sinh đồng bào.
Đất phát tích: Tả Ao-Địa lý
Bên kia sông Nguyễn Xí anh hào,
Chang chang tháng tám xanh cao
Nén hương lòng bỗng xôn xao lạ thường.
Sấm Trạng Trình: Hoành Sơn một dải
Đất nước này vạn đại hiên ngang,
Nhớ về một thuở Hồng Bàng
Hùng Vương dựng nước, giang san lụa là.
Đất xứ Nghệ ngàn năm văn vật
“Hà Tĩnh mình” kiệt xuất địa linh,
Ngàn năm văn hiến, văn minh
“Đất lề quê thói”- Giữ gìn tinh hoa!
Chùa Hương Tích, Vu Lan lễ hội
Chục ngôi chùa nguồn cội Từ Bi,
Tâm linh, sử sách hằng ghi
Đạo lý nhà Phật- Từ Bi chốn này!
Khúc thiền ca một trăm mười bốn
Ta trở về nơi chốn Tiên Điền,
Chang chang tháng tám ngó lên
Cao xanh vời vợi-Người Hiền tri ân!
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo