Mười bẩy, tháng bẩy, hai mươi [*]
Hơn năm chín vạn cuộc đời lìa xa,
Ngót mười bốn triệu là ca
Mắc nhiễm Cô-vít lan ra toàn cầu.
Việt Nam như có phép mầu
An yên toàn cõi-Phải đâu an bài,
Chủ động, dự báo, công khai
“Triều đình”-Đại chúng, một hai đồng lòng.
Trải đà hơn nửa năm ròng
Toàn cầu tang tóc, mà lòng đớn đau,
Nhìn vào số liệu thêm sầu
Ngày tăng tính vạn, toàn cầu xót xa.
Ngẫm rằng: Số phận người ta
Vô thường,vô ngã- Đó là muôn nơi,
Buồn vui, sướng khổ đầy vơi
Từ-Bi-Hỷ-Xả, cuộc đời lạc an.
Toàn cầu ca ngợi Việt Nam
Thành tích chống dịch, lấy làm thêm vui,
Nhìn cảnh thế giới ngậm ngùi
Nhớ câu: Phía trước, đừng vui quá đà.
Lằn ranh nguy hiểm bao la
Giữ gìn thành quả mới là yên tâm,
Công lao, trí tuệ nửa năm
Lơ là một chút, cuốn phăng nhớ là.
Gieo câu Lục bát thiền ca
Từng câu, từng chữ thiết tha ơn người
Những vị Bồ Tát giữa đời
Áo lam, áo trắng cứu người, độ sinh.
Quân đội mà giữa thời bình
Sẵn sàng chống dịch, thân mình sá chi,
Đẹp thay, xứ sở thần kỳ
Công an, Quân đội, ngành Y tự hào.
Gieo vần Lục bát thanh cao
“Di sản Quốc bảo”-Thấm vào Thiền ca,
Giữ tâm An lạc muôn nhà
Từ-Bi-Hỷ-Xả ấy là Như Lai.
Kinh Dược sư dạy không sai
Giữ gìn thân thể, hình hài Mẹ Cha,
Đấng sinh thành đã cho ta
Cuộc đời quý giá-Thiết tha ơn người !
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo