Tháng Thìn, mười sáu năm này
Là năm Canh Tý- lịch này mặt trăng,
Lịch mặt trời- đã rõ chăng
Hai ngàn hai chục, câu rằng: nhớ cho.
Đại dịch viêm phổi không ngờ
Chúng từ Vũ Hán, bất ngờ lây lan,
Đã ba, bốn tháng nguy nan
Vũ Hán- Trung Quốc nay tràn khắp nơi.
Một triệu tư đã mắc rồi
Bảy vạn tư hỡi, những người chết oan,
Oan hồn chồng chất ly tan
Cô-vít mười chín lan tràn ngừng chưa.
Thiền ca trong lúc cơn mưa
Lìa xa đẫm lệ, ai chưa một lần,
Từ-Bi-Hỷ-Xả trong ngần
Vô thường,vô ngã nhớ cần nhập tâm.
Nhân loại đồng loạt phát tâm
Trong cơn đại dịch hãy lòng từ bi,
Tâm từ, tâm đức là gì
Từ -Bi-Hỷ-Xả muôn khi Phật đà.
“Tứ diệu đế” dặn chúng ta:
“Sinh, già, bệnh, chết”cũng là tự nhiên
Giữ tâm an lạc chớ phiền
Diệu đế- Y tế: hãy thiền, ngộ ra…
Giãn cách xã hội: ở nhà
Sau cơn đại dịch- sẽ là bạch minh
Việt Nam: Dân với triều đình
“Nước sông- chén rượu” đinh ninh một lòng.
Cô-vít mười chín (Covid-19), Biển Đông
“Chống dịch- Chống giặc” đồng lòng toàn dân,
Chuyện xa cho tới chuyện gần
Gieo vần lục bát: chữ Dân vuông tròn!
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>>Chuyên mục thơ Phật giáo Online