Trong tâm niệm Phật, tin Phật, tâm được thanh tịnh; tâm không niệm Phật, tin Phật thì là niệm ngũ dục, lục trần, tâm sẽ vẩn đục. Tâm nếu bất tịnh, thì làm sao có thể cảm ứng được?
Mười hai năm trước, có một thời kỳ lúc liên xã niệm Phật vào mỗi thứ Hai, mỗi lần như thế đều có một em bé khoảng mười tuổi tham gia.
Sư tỷ Khoan Phụng nói với tôi: “Thằng bé này gần đây bị hai người chú đã mất của nó, dẫn đi âm phủ, được Phật A Di Đà giành lại cứu đem về”. Những lời này khiến tôi ngạc nhiên không hiểu gì hết, liền hỏi thăm nguyên nhân, sư tỷ Khoan Phụng liền nói ra sự thật sau đây:
Có một vị liên hữu ở trên một tòa lầu đối diện với quán trọ hợp tác ở khu Tây, gia đình người ở tầng dưới có một đứa cháu khoảng 8 tuổi bị bệnh viêm màng não, bác sĩ Đông, Tây y điều trị đều không hiệu quả. Đã hơn mười ngày phát sốt cao không hạ, toàn thân đều tê dại không còn biết gì nữa, sư tỷ ở trên lầu mắt nhìn thấy thằng bé lanh lợi dễ thương bị bệnh tội nghiệp đến thế, liền nói với bà nội của nó: “Thằng nhỏ này đã bệnh nặng quá rồi, thuốc men gì đều không có công hiệu, tôi dẫn bà đi đến liên xã, cầu nguyện Phật, Bồ Tát phò hộ và thỉnh một ly nước chú đại bi cho nó uống”. Bà nội của nó vốn là người không tin Phật, nhưng hiện đang bị khổ não bức bách quá không còn cách gì, không biết làm thế nào nữa, nên liền theo lời của sư tỷ, hai người đến liên xã khấn vái trước Phật, Bồ Tát cầu nguyện được bình an và thỉnh một ly nước chú đại bi đem về, lấy muỗng, từng muỗng, từng muỗng rót vào trong miệng thằng bé. Xong, sư tỷ trở lên lầu niệm Phật.
Sư tỷ ở trên lầu niệm Phật chưa đến mười phút, bỗng nhiên nghe thấy những âm thanh hỗn loạn dưới lầu: tiếng kêu réo, khóc la… sư tỷ vội vã xuống lầu xem, toàn thân toát mồ hôi lạnh, sư tỷ sợ đến nỗi gần như hồân phi phách tán, do vì mới vừa thỉnh nước chú đại bi cho nó uống xong, bây giờ lại biến chứng co giật, hai mắt trợn đứng, tim đập loạn xạ; sư tỷ tức thời lấy xâu chuỗi trong tay đặt vào chỗ co giật, miệng cứ to tiếng niệm A Di Đà Phật, niệm được chưa đến hai mươi phút, co giật đã dần dần giảm nhẹ, tim cũng hồi phục lại bình thường, Thánh hiệu vạn đức hồng danh, chỉ sợ không chuyên, nếu như chuyên tâm nhứt ý niệm, có niệm tất linh.
Lúc đó thằng nhỏ bệnh thở ra một hơi, liền mở miệng nói chuyện: “Hai chú, một người lôi tay của con, bắt con đi theo mấy chú, con không chịu đi, lại rất sợ, mấy chú liền ép lôi kéo con đi, mãi đến lúc nghe tiếng niệm A Di Đà Phật của bà cô ở trên lầu, mới buông tay ra, chạy ra ngoài cửa, hiện mấy chú vẫn còn ở ngoài cửa, mắt cứ nhìn con chằm chằm thật sợ quá đi! Mau thỉnh bà cô niệm A Di Đà Phật tiếp đi!”.
Lúc đó bà nội của nó liền nhớ lại con mình chết hồi ba năm trước, liền kêu tên của hai người và nói: “Các con không được cưỡng ép bắt cháu đi, các con phải phò hộ cho sức khỏe của nó được bình an, thì mẹ sẽ nhận nó làm con thừa tự cho các con, sẽ viết trên bài vị của các con thờ phụng, và đến ngày Tết, ngày giỗ sẽ cúng tế cho các con”.
Nói ra cũng lạ, từ đó về sau sức khỏe của thằng bé này dần dần được khôi phục như cũ, tứ chi, ngũ quan, tinh thần đều trở lại bình thường, hoàn toàn không có trạng thái gì khác lạ, bà nội của thằng bé lại nói với sư tỷ: “Chả trách mấy tháng lại đây thường ở trong chiêm bao nhìn thấy hai đứa con ba năm trước nối nhau qua đời, tụi nó đòi tôi cho con thừa tự (con nối dõi để cúng bái). Tôi vốn không tin việc này, việc trong mộng làm sao mà có thật? Đây chính là lỗi của tôi. May mà có sư tỷ cứu được mạng của cháu tôi, thật là cảm ân vô cùng”.
(Trích cuốn sách “Những Chuyện Niệm Phật Mắt Thấy Tai Nghe” – Tác giả: Nữ cư sĩ Lâm Khán Trị – Việt dịch: Thích Hoằng Chí)