Bản tin lúc mười tám giờ
Hai bẩy, tháng bảy, sững sờ người nghe:
“Mười một ca nữa đó tề” (!)
Tổng “bốn ba mốt”, không hề nói sai!
Không giờ, giãn cách ngày mai
Nếu không cẩn thận, sẽ hoài truy nguyên,
Hôm qua, mới bốn cái tên
Mà nay “mười một danh liền”-Tính sao?
Vẫn chưa thể gọi ”ba đào”
Nhưng nghe số liệu, ai nào thể yên?
Giữ tâm an lạc hành thiền
Để cho tuệ giác thấu miền xa xăm.
Đừng nghĩ : Đà Nẵng “điểm, tâm”
Một vệt Móng Cái, nhập xâm Đà thành
Nửa ngàn cây số lênh đênh
Phương tiện chở lậu, dập dềnh nơi nao?
“Thần tốc”- Cường độ thật cao
Truy tìm chúng ghé nơi nào, tại sao?
Dọc đường Thiên lý tại sao?
Quốc gia, ”cửa nẻo” như vào khoảng không(!?)
Cần “gom” những “địa chỉ hồng”
Chủ xe, tài xế, và “ông chủ chòm”
Khách sạn, nhà nghỉ, những “ hom”…
Cớ sao chứa chấp? Phải “gom”, giải trình!
Vô thường, vô ngã, tình hình
Phải truy tận gốc, sự tình mới ra,
Cầm đầu ngoại quốc chỉ là
Một bên đối tác, sau là Việt gian!
Thiền ca-Lục bát luận bàn:
Thần tốc, hai chữ, phải làm thật nhanh!
“Lông ngỗng” độc đã rành rành:
Truy tìm dấu vết thật nhanh mới là.
Lành thay! Đất Việt chúng ta
Truy tìm lây nhiễm, cũng là trừ nan
Thẳng tay trừng trị Việt gian
Cũng là ngăn dịch, phòng nan lúc này!
Phải lần dấu vết từ đây
Quảng Nam-Đà Nẵng, ra ngay biên thuỳ
“Cái nhầm có bé” cũng thì
Tìm ra tung tích những gì bất an!
Bỗng dưng bị kém an toàn
Cả nước vào cuộc, trừ nan kịp thời
Đà Nẵng mới phát dịch thôi
Quảng Ninh, xuyên Việt, về nơi Đà thành.
Biên Thuỳ Nam-Bắc, rừng xanh
Vượt biên, nhập lậu, phải canh không rời
Vô thường, vô ngã người ơi
Giang sơn, gấm vóc là nơi Tiên-Rồng!
Tự hào con Lạc, cháu Hồng
Năm ngàn năm ấy là Rồng với Tiên,
Thiền ca-Lục bát hành thiền
Giang sơn, gấm vóc nằm bên biển đầy.
Biển Đông dào dạt đêm ngày
Ru ta khôn lớn, từng ngày ta trông
Giữ yên bờ cõi, non sông
“Tứ trọng ân”ấy- Một lòng thiền ca!
Luật gia Trần Thúc Hoàng