Hôm qua, tháng bẩy, ngày mười
Thiền ca: Hai khúc (Trăm mười sáu câu),
Chỉ vì Thế giới khóc sầu:
Giám đốc Y tế buồn rầu sẻ chia.
Nếu không đoàn kết: Chia lìa
Viêm phổi Vũ Hán đó kia: Mạnh dần,
Chỉ có đoàn kết, tương thân
Toàn cầu mới thể đẩy dần dịch xa.
Chuyện là: Hơn nửa năm qua
Y tế thế giới có là trung tâm?
Dự báo, cảnh báo đúng tầm
Để rồi đại hoạ, mới “cầm đèn” soi?
Vô tư trông ngóng “Tiếng còi”
Mà sao chẳng thấy, để rồi lâm nguy,
Đổi tên mấy lượt làm gì(?)
Sao không để vậy- Đích thì địa danh(!)
Làm cho “lạc hướng” đã đành
Làm cho khốc hại, chối quanh ích gì?
Toàn cầu Y tế mà chi
Để rồi đại hoạ, phân ly mới tường(!)
Ngẫm hay: Định luật vô thường
Mọi điều có thể- Vấn vương ích gì,
Vô ngã: Chẳng có điều chi
Là riêng ai cả- Ích gì mà tham.
Bỏ buông: Tĩnh lặng- Niết Bàn
Ấy là hạnh phúc, thở than ích gì,
Phật dạy: Vô lượng Từ-Bi
Ấy là hoá giải Tham-Si mới là.
Cầu mong đại dịch- Can qua
Toàn cầu, nhân loại một nhà ngộ ra
Hồng trần-ở cõi ta bà:
Vô thường, vô ngã: Liên hoa Niết Bàn!
Cậu chuyện “Hạ cánh an toàn”
Phi công Anh quốc- Việt Nam tuyệt vời,
Sẽ ghi lịch sử muôn đời
“Qua cơn hoạn nạn” ơn người Việt Nam(!)
Toàn cầu chưa hết nguy nan
Trước cơn đại dịch VuHan lúc này,
Mười một, tháng bẩy hôm nay
Mười hai triệu sáu, mắc lây chưa dừng(!)
Hơn năm sáu vạn bỗng dưng[*]
Lìa xa nhân thế- Bởi chưng thế nào?
Đất dày và hỡi trời cao
Chiến tranh, bom đạn-Dịch nào kém chi(?)
“Chống dịch,chống giặc” phải thì:
“Nhiệm vụ kép” phải thích nghi khôn lường,
Đồng bào: Hai chữ yêu thương
Đón đưa về nước, để lường nguy cơ:
Đại dịch bùng phát bất ngờ
Ấy là chủng mới- Có chờ nhắc đâu,
Chính phủ đã quyết, nhớ câu:
“Chống dịch, chống giặc”- Bỏ sau ai nào.
Uy danh Tổ quốc-Đồng bào:
Đón chờ người Việt, ôm vào non sông,
Gấm vóc một dải- Biển Đông
Trăm triệu người Việt-Đón trông Đồng bào./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
[*] Toàn Thế giới, mắc nhiễm:12,632,690 chết: 562,94