Thiền ca viết lúc nắng trưa
Nắng oi Hà Nội, chờ mưa mát lành
Hàng cây phăng phắc trời xanh
Gió đi đâu vắng mà cành cây im?
Viêm phổi Vũ Hán vẫn tìm
Để ai nhiễm mắc, để dìm phận ai
Toàn cầu cho tới hôm nay
Chín triệu hai lẻ- nhiễm lây dịch này.
Gần bốn tám vạn thương thay
Lìa đời vì dịch- đau này xót xa,
Gieo vần lục bát thiền ca
Từ bi vô lượng, chia xa hỡi người.
Người đi để lại cho đời:
Từ-Bi-Hỷ-Xả, cuộc đời lành thay,
Tránh xa tam độc ngày ngày
Tham-Sân-Si ấy, cõi này an yên.
Từ-Bi-Hỷ-Xả- Hành thiền
Giới-Định-Tuệ sẽ là miền Bồng Lai,
Thiền ca cho chốn Thiên thai
Hồng trần như thể vườn Lài ngát hương.
Nguyện cầu cho hết tai ương
Đại dịch Cô-vít “Tán đường-Tiêu tan”,
Cho vơi những tiếng khóc than
Cho đầy rạng rỡ, chứa chan tình đời.
Những ngày tháng sáu hạ oi
Thiền ca lục bát đầy vơi nỗi lòng,
Vô ngã định luật hư không
Vô thường muôn lối, sắc không an bài.
Thiền ca, lục bát Như Lai
Chân lý nhân quả thiện tai muôn đời,
Đại từ bi chớ có vơi
“Tứ vô lượng” mãi muôn nơi cõi thiền!
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo