Sáu tám triệu, sáu ba vạn sáu
Dịch viêm phổi vẫn chửa náu mình
Triệu rưỡi, sáu vạn tư liền
Hỡi ôi ! Cái chết oan khiên não nề!
Đông lại về tái tê giá lạnh
Não nùng thay cái cảnh dịch ôn
Thương thay, triệu rưỡi linh hồn
Ngàn lần cầu nguyện sống khôn thác về…
Dài lê thê dịch ôn Canh Tý
Mới ngày nào chỉ ở xứ Tàu
Bỗng dưng chỉ mấy tháng sau
Đã thành đại dịch năm châu kinh hoàng!
Việt Nam đà đưa ra sáng kiến
Liên hợp quốc ra nghị quyết ngay
Ngày hai bảy tháng mười hai (27/12)
Là ngày chống dịch bệnh khai toàn cầu.
Cả năm châu triển khai cùng nhớ
Đừng thờ ơ dịch bệnh mà nguy
Từ bi hỷ xả nghĩ suy
Vô thường vô ngã muôn khi cuộc đời.
Sáng kiến này khơi dòng suy nghĩ
Hãy tư duy trí tuệ dâng đời
Vì bao sinh mạng con người
Việt Nam luôn vẫn là người lo xa!
Bất biến là “Sinh già bệnh chết”
Lẽ muôn đời phải biết lo xa
Chữ bệnh trong logic là
Khó mà tránh khỏi,nhưng mà phòng xa.
Cõi ta bà ấy là cõi tạm
Phải làm chi cống hiến cho đời
Để khi nhắm mắt buông xuôi
Vẫn không ân hận sống hoài phí ôi!
Báo chí thời toàn cầu hội nhập
Chữ “Tứ quyền” bất cập lắm thay
Truyền thông “thổ tả” ai hay
Đưa tin thất thiệt đổi thay khôn lường.
Muốn tỏ tường chi bằng sự thật
Chớ “No cơm ấm cật” nói mò
Tây bán cầu tít thò lò
Ngồi gõ bàn phím nói “cho đúng rồi”.
“Cua trong lỗ” ai thời mà đếm
Truyền thông phải tính đến bang giao
Quốc tế tin “loạn cào cào”
Việt Nam ta có :”Ai đào mà sâu”(?!)
Câu tục ngữ :”Đến đâu thì đến”
Là nhắc rằng không phải chuyện mình
Chớ đừng có nói linh tinh
Kẻo mà khẩu nghiệp,hỡi mình hỡi ta.
Thủ tướng nói : “Mỹ là bạn tốt”
Của Việt Nam, chẳng cốt đảng nào
Cộng hoà, Dân chủ chẳng sao
Miễn là thiện chí, chẳng bao giờ thừa!
Báo chí hãy đưa tin có lợi
Cho nước mình, đừng đợi mong chi
Việt Nam cùng với Hoa Kỳ
Hai bên có lợi, đừng vì câu “View”.
Nhớ những điều Như Lai đã dạy
Hồ Chí Minh đã thấy đã làm
Cốt cách văn hiến Việt Nam:
“…Lời nói đọi máu-Gói vàng” hỡi ai!
Hãy gỡ ngay tin bài thất thiệt
Giữ bang giao, cần thiết lúc này
“Chống dịch, chống giặc” lúc này
Đưa tin thành tựu, cái hay cái hèn…
Đừng rối lên bình bình luận luận
Chưa tỏ tường rước hận rước thù
Cái gì chưa tỏ âm u
Lời rằng: Ái ngữ, chớ như tuồng chèo!
Sự nói theo là gieo khẩu nghiệp
Cái vô minh khủng khiếp khôn lường
Trí tuệ soi sáng tỏ tường
Công thức sự thật[*] bốn phương rõ là…./.
Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo