Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 22, 2024
Khác
    HomeVăn Học Phật GiáoThơ- vănMỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 192

    Mỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 192

    Khúc thiền ca song thất lục bát

    Niệm định tuệ vẫn chát cõi lòng,

    Tiếng Việt : ”Xôi hỏng bỏng không”

    “Cánh Diều sách rác” Sao không thu hồi(?!)

    - Advertisement -

     

    Ngày nhà giáo nói lời gan ruột :

    Nghĩ mà đau mà buốt con tim,

    Tiếng Việt chữ cái La Tinh

    Mấy trăm năm đã kết tinh quốc hồn.

     

    Chữ quốc ngữ đã hơn “tiên chỉ”

    Hàng trăm năm tinh túy quốc hồn,

    Ghi âm sao chép thông ngôn

    Quốc ngữ tiện lợi, đâu hơn xứ mình?

     

    Minh Triết Việt ca dao tục ngữ

    Trau chuốt từng con chữ lời văn,

    Chữ Việt nào phải khó khăn

    Tinh hoa phá bỏ nhọc nhằn vô minh!

     

    Thủa Việt Minh xóa mù con chữ

    Nhờ quốc ngữ tinh túy phổ thông,

    Thầy giáo tâm huyết vỡ lòng

    Khai tâm con chữ mà đồng bào yêu.

     

    Những trưa chiều trẻ già lớn bé

    Bảng đen là hông nghé hông trâu,

    I tờ lo líu từng câu

    Đọc thông viết thạo, nhờ đâu ấy là.

     

    Sách giáo khoa và thầy dạy chữ

    Thầy và sách: Phép thử tâm can,

    Dạy chữ vô cảm nguy nan

    Đồng tiền, dự án phá tan “cái lề”

     

    Tổ tiên gọi cái lề ranh giới

    Thiện và tà cũng bởi cái lề,

    Khuê Văn Các ấy: Sao Khuê

    Sáng soi Bắc Đẩu nhớ về tổ tiên!

     

    Chữ người hiền hiểu trong tiếng Việt

    Cần phân biệt, không giống bên Tàu

    Ấy là có trước có sau

    Trí tuệ Minh Triết nhớ câu Tiên Rồng.

     

    Dòng sông Hồng ấy là giống Cái

    Núi Tản Viên phải nhớ tích xưa,

    Dẫu là trời nắng hay mưa

    Con chữ tiếng Việt sớm trưa mặc lòng.

     

    Sông Cái Hồng phù sa màu đỏ

    Chẳng bỗng dưng mà có thế kia,

    Triệu năm trầm tích phân chia

    Mẹ thiên nhiên tạo: Núi kia non này.

     

    Ải Nam Quan, địa đầu Móng Cái

    Dải giang sơn đến mũi Cà Mau,

    Sông Lam, sông Mã trước sau

    Thu Bồn, Trà Khúc cùng nhau định hình.

     

    Thủa bình minh của người Việt cổ

    Cõi vô thường cái khổ biết rồi,

    “Sinh lão bệnh tử”: Khổ thôi

    Hóa giải nỗi khổ từ thời Hùng Vương.

     

    Cõi vô thường không không sắc sắc

    Thắc mắc và phản biện lo chung,

    Ngàn năm xứ sở Lạc Hồng

    Văn minh lúa nước ấy dòng Rồng Tiên.

     

    Duyên Như Lai-Lạc Hồng có thể

    Tám phương và bốn bể một nhà?

    Cái duyên tiếng Việt chúng ta

    Latin chữ cái-Phải là cái Duyên(?!)

     

    Triết lý Phật : Duyên là điều kiện

    Nghiệp: Ấy là mục đích, động cơ…

    Cái duyên cái nghiệp…Bến bờ

    Vinh quang thành tựu cũng nhờ nghiệp duyên.

     

    Thầy và cô : Con thuyền tải đạo

    Ngày nhà giáo nhắc lại câu này:

    Cái câu:”Ăn vóc học hay”

    Không thầy thì sẽ: “Đố mày làm nên”.

     

    Nhật ký thiền ghi vài số liệu:

    Sáu bảy triệu: Số mắc đã gần,

    Tam độc là: Si Tham sân

    Triệu ba vạn mấy tấm thân lìa đời!

     

    Việt Nam : Điểm sáng ngời duy nhất

    Trong Asean nổi bật kỷ nguyên:

    Đại dịch Cô-vít triền miên

    Việt Nam khắc chế, làm nên tích kỳ./.

    Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG

    Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo

    - Advertisement -
    Tin tức khác
    - Advertisment -

    Xem nhiều