Bão số 10 vẫn miền Trung đó
Gây mưa to Quảng Ngãi, Phú Yên,
Bão số mười một lại thêm:
Cận kề ngoài biển đến đêm lại vào!
Mới ngày nào câu thơ “Ông Hảo”:
“Bão ngủ rừng sâu đợi giặc vào…”
Nhà thơ ý nhị làm sao
Rừng nguyên sinh đó: Luôn bao dung …Thù(!?)
Mẹ thiên nhiên triệu năm kỳ thú
Bão có cuồng vẫn được lời ru,
Thiên tai, địch họa, âm u ?
Trường Sơn vẫn vậy cho dù ra sao!
Chuyện thi phi làm sao mà cản
Đừng nản lòng khi nói lời trung,
“Rưng rưng nước mắt” khi rừng
Xác xơ, trơ trọi bởi chưng…trọc đầu!
Nước đục ngầu con khe, con suối
Rừng hết cây đồi núi xói mòn,
Trời mưa quy luật: Nước-Non
Triệu năm vẫn vậy-“Lon xon” mắng trời(?)
Rừng bị phá khắp nơi : Nhiều chuyện
“Thuỷ điện cóc” quyền biến càng nhanh!
Nguyên nhân chứng cứ rành rành
Cớ sao ngụy biện đổi thành tại mưa?
Chuyện Rào Trăng chưa cho làm tiếp
Chủ đầu tư đã khiếp hay chưa?
Thiên nhiên : Chuyện nắng,chuyện mưa
Ngàn triệu năm vậy-Đổ bừa là sao?
Tây miền Trung mưa ào ào trút
Rừng hết cây lũ lụt gầm gào,
Thương thay chiến sĩ đồng bào
Vì rừng trọc lóc: Biết bao nỗi buồn!
Nhìn sự thật để luôn sáng tỏ
Đừng đậy che những quá khứ buồn,
Rừng và núi Bản và Buôn
“Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều”(?!)
Đừng nói nhiều ,phải bằng hành động
Mấy chục năm không chống phá rừng,
Giờ đây nước mắt rưng rưng
Âu là nhân quả xin đừng trách ai!
Hãy đối diện thiên tai nhân họa
Hãy chiếu phim mô tả phá rừng,
Những lời đổ vấy dửng dưng
Nào trời trút nước…Còn rừng thì sao?
“Giọt máu đào hơn ao nước lã”
Hơn tháng trời tất cả miền Trung,
Thương thương nhớ nhớ nhung nhung
Chi bằng thiết thực : Hãy cùng góp công!
Ngoài biển Đông bão chưa dừng thổi
Vui làm sao phấn khởi thế nào,
Miền Trung bao trận ba đào
Năm Canh Tý mãi đi vào rừng xanh.
Hỡi tinh hoa của ngành Lâm nghiệp:
Nghĩ thế nào “cái kiếp” rừng già?
Triệu năm che chở chúng ta
Bỗng dưng trọc lóc-Rõ là đắng cay!
Chuyện hôm nay ở bên nước Mỹ
Cộng Hòa hay Dân chủ cũng thì,
Quốc gia vĩ đại là khi:
Đứng đầu đất nước biết gì Dân mong(!)