Khúc thiền ca một trăm bảy sáu
Tây bán cầu: Cuộc đấu cuối cùng,
J.Biden thắng hay D.Trump?
Việt Nam với Mỹ vẫn cùng làm ăn!
Những khó khăn thiên tai thảm hoạ
Cả nước cùng chia sẻ tấm lòng,
Cuộc đời sắc sắc , không không
Tri ân tất cả tấm lòng thiện lương!
Giữa nghị trường vang lên tiếng nói
Cũng là lời kêu gọi giật mình,
Sự thật phải được giải trình
Cớ sao lấp liếm-Dân tình ai nghe!
Suối và khe, rừng già,đồi núi
Ngàn triệu năm, cây cối, muôn loài,
Bỗng cơn thịnh nộ “Thiên tai”
Mẹ thiên nhiên giận bởi ai? Con người!
Rừng tức tưởi, chết oan tức tưởi
Chối biến bay có ngửi được không?
Lên tiếng đòi lại công bằng
Đền bù thiệt hại-Phải chăng chuyện đùa(?!)
Luật quy định ai gây thiệt hại
Phải đền bù-Đâu phải chuyện đùa,
Phải nhìn tổng quát kiện-thưa
Chứng minh cụ thể, phải đưa ra toà!
Khắc phục xong, “Hoàn nguyên” như cũ
Rừng rú thiêng và độc vô cùng,
“Độc nhất vô nhị” là rừng
Ngàn triệu năm: Phải bỗng dưng rừng già(?!)
“Lợi bất cập hại” đà trông thấy
Tỉnh dậy đi chớ mãi vô minh,
Tiếng kêu trăm triệu Dân tình
Những vị đại biểu đinh ninh cội nguồn!
Ai leo lẻo “Đầu nguồn phòng hộ”
Ai chức năng tạo cớ ký bừa(?!)
Lệnh Thủ tướng đã nghiêm chưa?
Cửa rừng: Đóng-Mở ai thừa lệnh ai?
Rừng đúng nghĩa phải là đa dang
Là nguyên sinh đa dạng muôn loài,
Học hành, nghiên cứu là ai?
Hưởng lương từ thuế-Là ai tội đồ(?!)
Không có lửa huống hồ có khói
Cây công nghiệp sao gọi là rừng?
“Thuỷ điện cóc” phá của chung:
“Giang sơn gấm vóc” rưng rưng điêu tàn!
Hãy nhìn cảnh màn trời chiếu đất
Những đám tang tập thể lệ nhoà,
“Lợi bất cập hại” muôn nhà
Tương lai dân tộc đó là rừng xanh!
Cả hành tinh trong cơn đại dịch
Kịch bản nào để hết dịch ôn?
“Thành, trụ, hoại, diệt” những mong
Viêm phổi Vũ Hán, đến vòng tự tiêu!
Mắc nhiễm nhiều, tính bằng số triệu
Chiều hôm nay: Bốn bẩy triệu ba,
Một triệu hai đó những ca:
Lìa đời vĩnh viễn-Xót xa chia buồn!
Bão số Mười phải luôn chủ động
Bão thành giông và lốc kèm mưa,
Vô thường: Ai biết chữ ngờ
Từ Thừa Thiên-Huế kéo vô Khánh Hoà./.
Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo