Viết khúc thiền một trăm bảy mốt
Tin tốt lành,tin dữ kèm theo:
Cơn bão số Tám đã “Tiêu”
Cơn bão số Chín mang nhiều nguy cơ.
Mo-La-vơ: “Cuồng phong”- Tên bão
Nghe dự báo đã thấy kinh hoàng,
Sức gió và giật “điên cuồng”
Miền Trung lại phải khẩn trương đương đầu!
Khúc nguyện cầu trước tiên: Chủ động
Phải phòng thôi, đâu chống được Thiên
Đương đầu bão lụt triền miên
Miền Trung ta đó vẫn kiên, vẫn cường!
Chữ vô thường muôn điều có thể
Kể lại điều kinh nghiệm là khi:
“Ơn trời mưa nắng phải thì…”
Tổ tiên đúc kết những gì thiên nhiên!
Phi-Líp-Pin, bão này mới thử
“Quét sơ sơ” số liệu chẳng đùa,
Dự báo sức gió sẽ lùa
Cuốn phăng tất cả khi vừa đi qua!
Vẫn biết là:”Chỉ là dự báo”
Chữ vô thường hoặc bão nhỏ, to
Đề phòng là chuyện phải lo
“Vườn không nhà trống”-Bão to mặc lòng!
Xưa đánh giặc :”Vườn không nhà trống”
Giặc rút đi vì “hổng” mục tiêu
Tránh bão ẩn nấp là điều:
Người và tài sản chớ tiêu hao gì!
Tứ vô lượng Từ-Bi-Hỷ-Xả
Phóng tâm từ tất cả tiêu tan,
Vô thường, vô ngã: Niết Bàn
Dòng người cứu trợ tâm an phi thường!
Bão số Chín có tên cuồng nộ
Vẫn có khi có chỗ phải hiền,
Để cho “Sóng lặng, biển yên”
Vô thường là vậy-Hỡi miền Trung ơi!
Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo