Khúc thiền ca một trăm mười bảy
Mùa Vu lan dòng chảy tri ân,
Thiền ca ghi chép xa gần
Nhớ ngày giỗ Bác-Tri ân khôn cùng!
Tám mươi năm trong vòng nô lệ
Bao anh hào chưa thể phá xiềng,
Hy sinh tất cả niềm riêng
Hồ Chí Minh viết nên trang sử vàng!
Ba mươi năm tìm đường cứu nước
Hồ Chí Minh ao ước có ngày,
Nông dân có ruộng để cày
Toàn dân no ấm-Xứ này tự do!
Tự do là “cho dân mở miệng”
Độc lập là lên tiếng dân quyền,
Cách mạng tháng Tám làm nên
Mốc son chói lọi chính quyền của Dân.
Bảy lăm năm ba phần thế kỷ
Là quốc kỳ nhuộm thắm máu đào,
Biết bao chiến sỹ đồng bào
Hy sinh cống hiến, ai nào sá chi…
Chỉ hiềm nỗi: Sân, si, tham độc
Mà gần đây “củi gộc “ lộ dần…
Lấy lại chữ tín cho Dân
Ắt là phải trị “vinh thân” tham tàn!
Niềm tin đã ngày càng củng cố
Sẽ có ngày đất nước hùng cường,
Loại trừ những kẻ bất lương
Mới mong sẽ có quê hương đẹp giàu!
Mừng độc lập cùng nhau ôn lại
Bảy lăm lăm đã trải buồn vui,
Công ơn Người những bùi ngùi
Bồ tát đem lại niềm vui cho đời …
“Tôi chỉ có ham muốn tột bậc
Là Việt Nam độc lập tự do…”
Công ơn Người thật là to
Bảy lăm năm ấy “một pho sử vàng”!
Luật nhân quả Như Lai đã dạy
Muốn phước lành, tất thảy gieo duyên,
Sao cho ruộng phước thường xuyên
Trổ ra trái ngọt nhân duyên mới là.
Mùa Vu Lan cũng là khai giảng
Triệu học trò cần sáng soi chung,
“Sánh vai với các nước hùng
Công lao học tập… ghi chung ước nguyền!
Đại dịch vẫn có quyền đi học
Khó nhọc là hạnh phúc- gian nan,
Vô thường, vô ngã: Niết Bàn
Hồ Chí Minh: một Việt Nam hùng cường!
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo