Khúc thiền ca một trăm mười sáu
Nghĩ và suy phước báu tổ tiên,
Giống nòi Đất Việt ba miền
An yên trước dịch-Làm nên diệu kỳ!
Cả năm châu gồng mình chống dịch
Thế mà thương vong vẫn chưa dừng,
Hơn tám lăm vạn: rưng rưng
Hăm lăm phẩy bốn triệu từng mắc lây!
Đại dịch vẫn chưa ngừng, chưa giảm
Phải cần coi chống dịch: Trường kỳ,
Toàn Dân “vô lượng từ bi”
Ấy là động lực những gì ngóng trông.
Tâm an lạc-Tạo đà phát triển
Chuỗi cung ứng dịch chuyển toàn cầu,
Chống dịch, chống giặc là câu
Lạc quan- Truyền thống có đâu như mình!
Mấy tháng trước, thiền ca mùa dịch
Cũng đã từng trích cú, tầm chương
Nguy-Cơ -Thành bại vô thường
Lo hậu đại dịch: Tỏ tường trước sau!
Có phước báu, tạo thêm phước báu
Ấy là cùng tránh dữ- Làm lành,
Ruộng phước Dân tộc rạng danh
Là khi cả nước lòng lành phát tâm!
Tứ vô lượng: Từ-Bi-Hỷ-Xả
Phật Như Lai tất cả lòng lành,
Hoá giải nỗi khổ chúng sinh
Tẩy trừ tam độc- Vô minh ấy là:
Nguồn gốc của nỗi đau niềm khổ
Tham-Sân-Si: Cái chỗ cội nguồn,
Vô thường, Vô ngã nói luôn:
Thấu triệt như vậy có luôn Niết Bàn!
Bức tranh chung của toàn nhân loại
Vẫn đang còn mệt mỏi VuHan,
Tiên Rồng: Phước báu Việt Nam
An yên trước dịch- Trừ nan tuyệt vời!
Hãy khởi động, tự tin đừng ngại
Luật “thành, trụ, hoại, diệt” lẽ đời
Vô thường, vô ngã muôn nơi
“Niết Bàn tịch tịnh” là nơi chốn này!
Khúc thiền ca-“Dự ngôn” hoan hỷ
Nhắn với cùng đồng chí, đồng bào:
Tuy rằng không thể tăng cao
Nhưng cuối năm sẽ: Nằm vào dương hai (%).
Luật gia Trần thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo