ĐỢI MẸ.
Con vẫn ngồi đây đợi mẹ hiền.
Ta Bà…thôi, lắm chuyện đảo điên.
Lắng nghe sầu khổ tình nhân thế.
Ngán cảnh tử sanh giọt lệ tràn.
Con, gã Thiền Tăng ở núi rừng.
Tài hèn nào dám nhọc đua tranh.
Mười năm cô tịch nơi sơn dã.
Chỉ mẹ niềm riêng trọn tấm lòng.
Hơn nữa đời người chẳng ích chi.
Cư bần một bát với ba y.
Thích tử xứng đâu, phường túi vải.
Chỉ nguyện Tây phương sớm được về.
Nắng mưa dầu dãi mười năm chẵn.
Tượng mẹ bạc màu lấm tấm sương.
Bởi thương cùng tử miền sơn dã.
Nên chịu thâu canh lắm đoạn trường.
Con vẫn ngồi đây đợi mẫu từ.
Hoá thân vô số độ quần sanh.
Mẹ hỡi…một thân này trót lỡ.
Nguyện cánh sen hồng tiếp dẫn con!
Tiếng khổ trần gian trò ảo mộng.
Sóng ái nghìn trùng một biển si.
Nhất niệm Quán Âm tiêu vạn tội.
Tịch nhiên nào có cuộc chia ly!
Thích Như Dũng.
(Phổ Môn Thiền Thất)