Thiền định tuệ, nghĩ về văn kiện
Chuyện Nước non đâu chỉ riêng ai,
“Kiểm soát quyền lực” lâu nay
Là bài toán khó-Nhớ ngay câu này:
“Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong”,
Cụ Hồ ghi nhớ nằm lòng
Cái câu gan ruột của đồng bào ta.
Chuyện kể là: Khi Người trích dẫn
Câu “thần thánh”phát tích Quảng Bình,
Để dạy cán bộ đinh ninh:
“Dĩ Dân vi bản”-Gốc mình là Dân!
Cụ thể hoá chỉ cần minh bạch
Để cho Dân sát hạch Đảng viên,
Những ai có chức có quyền
Hỏi Dân là biết thanh liêm hay tà.
Nước Nga kia: Putin làm thẳng
Những quan tham chẳng thể vòng vo,
Hoa Kỳ cũng vậy: Dân lo
Là khi nhà nước để cho Dân tình.
Dân nước mình khác gì dân Mỹ?
Yêu nước và khinh bỉ bọn gian,
“Chó treo, mèo đậy”-Ngăn tham
Tổ tiên đã dạy, nên làm ngay cho!
“Phải lo trước nỗi lo thiên hạ”
Và vui sau tất cả đồng bào,
Tiền nhân nói chẳng đúng sao
Những lời vàng ngọc, lẽ nào lại quên.
Thiền định tuệ vững bền dân tộc
Nghĩ và suy: Học tập Cụ Hồ,
Mà sao không chuyển biến cho
Nhìn đâu cũng một nỗi lo bất nghì.
Đó là khi kim tiền thống soái
Tâm khẩu ý băng hoại muôn nơi,
Di căn mấy chục năm rồi
Muốn điều trị bệnh, phải thời công khai.
Xưa công khai: Phải thời đặt trống
Cửa triều đình: Để chống oan sai,
5G : Một bước tiến dài
Công khai tài khoản những ai quan trường!
Yêu quê hương là yêu đất nước
Là phải mong Tổ quốc mạnh giàu,
Đồng bào thoát cảnh khổ đau
Người người hoan hỷ mới mau hùng cường!
Mọi nẻo đường quê hương đất Việt
Đều thiêng liêng hai chữ đồng bào,
Hãy đặt câu hỏi vì sao
Cùng bào thai Mẹ-Lẽ nào dửng dưng?
Quản quyền lực- Đừng nên nói khó
Hãy vì Dân sẽ có phép màu,
Cái câu:”Đảng..trước…dân sau”
Ấy là văn hoá- Là câu thật tình.
Hồ Chí Minh vì sao vĩ đại ?
Đơn giản: Người không phải là Vua,
Nhìn vào hiện tại mà …”chua”
Làm quan lớn bé: Khác Vua tẹo nào!
Đừng hô hào ghi trong Văn kiện
Những “đao to búa lớn” mà chi,
Trung ương, cơ sở nghĩ gì ?
Bác Hồ đã dạy-Nghĩ suy cho tường!
Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG