Năm Canh Tý, tháng mười sùi sụt
Mưa Thừa Thiên như trút oan khiên,
Quảng Trị thức trắng thâu đêm
Nỗi đau Quảng Trị-Thừa Thiên chất chồng.
Vòng hoa tang mười ba Tướng Sỹ
Chưa tiễn đưa, nhận tiếp tin buồn
Hai mươi hai nữa: Người con
Màu áo chiến sỹ nước non lệ nhoà!
Hiềm một nỗi lại là núi sập
Lại lấp vùi đất đá ngập bùn,
Phong Điền, Hướng Hoá mưa tuôn
Hoà trong nước mắt nỗi buồn bi ai!
Những anh hùng ra đi mãi mãi
Bao mẹ già khắc khoải một đời,
Nghẹn ngào vợ nước mắt rơi
Con thơ xa bố, cuộc đời hỡi ôi!
Những điểm cao trên đồi sao vậy ?
Trong chiến tranh đâu thấy thế này,
Hoà bình “tai gió, vạ bay”
Từ-Bi-Hỷ-Xả: Thương thay hỡi người!
Ngẫm cuộc đời vô thường, vô ngã
Biến đau thương-Dốc cả lực tìm,
Hai nơi: Hướng Hoá, Phong Điền
Không thể “mất tích”, phải tìm cho ra.
Những khúc thiền vượt qua đại dịch
Trớ trêu thay bi kịch: Văn ai,
Những lời ái ngữ thiên thai
Ru hồn linh hỡi, nạn tai dịch này!
Khoé mắt cay, đồng bào đồng chí
Trời tuôn mưa không chỉ một ngày,
Nạn tai đau đớn thương thay
Tri ân linh hỡi, hoạ này sao quên!
Đoàn tìm kiếm gắng rồi, gắng nữa
Hãy làm tròn lời hứa vong linh,
Tìm hết ,vẹn nghĩa , trọn tình
Tri ân tất cả hương linh hỡi người./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo