“Tại sao người ta phải tự tử, quyên sinh như vậy? Bởi người ta không hiểu được cái tâm này, không làm chủ được nó. Tại sao trước khó khăn chúng ta gục ngã, không đứng dậy được, không vượt lên được?
Nên biết đau khổ là trả nghiệp,
Chuyện vay trả không thể tránh khỏi
Bởi xưa kia gây nhiều tội lỗi
Nên giờ chuốc lấy cảnh nạn này:
Đau khổ tột cùng muốn tự vẫn.
Song kết liễu đời không thoát khổ
Chỉ thoát thân không thoát khỏi thức,
Đắm chìm tăm tối trong biển khổ
Khó mà siêu thoát, được an vui.
Chỉ có tu hành là chuyển nghiệp.
Thành tâm sám hối và phát nguyện
Giúp chúng sanh không cầu đền đáp,
Hoa tâm khai nở, lòng hạnh phúc.
Bến bờ giải thoát chính là đây.