Mỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ tám

0
189
PGO -
Viết khúc thứ tám thiền ca
Khi cơn đại dịch lan ra toàn cầu,
Chúng sinh,nhân loại khổ đau
Như cơn “dâu- bể”, do đâu thế này?
Cuộc đời muôn vạn đắng cay
Đắng cay nào khổ hơn ngày lìa xa,
Vạn người ra bãi tha ma
Một phần tư triệu nhiễm và cách ly…
Việt Nam dân tộc thần kỳ
Toàn dân chống dịch, sá gì hiểm nguy,
Sát vai Chính phủ cũng vì
Yêu thương đùm bọc những khi cơ hàn.
Vừa chống dịch, lại phòng nan
Lo hậu đại dịch, “phòng hàn, phòng cơ*”
Thiền ca, khúc hát trong mơ
Niết bàn người hỡi, câu thơ ta thiền.
Thiền ca là lúc mọi miền
Giữa mùa đại dịch an yên phòng ngừa,
Nguyện cầu nhân loại thoát cơ
Qua cơn đại dịch, ước mơ bao người.
“Thái lai” sẽ đến người ơi
“Qua cơn bĩ cực” cuộc đời nghĩ suy:
Vô thường, vô ngã là gì(?)
Luân hồi- quả báo, ngộ-tri-kiến là.
Như Lai truyền dạy bao la
Sinh, già, bệnh, chết cũng là đương nhiên,
Chữ duyên, chữ kiếp hãy thiền
Gieo duyên tốt sẽ có miền hân hoan.
“Vô ngã” thì phải kết đoàn
“Vô thường” tất yếu, đừng quên sẽ giàu,
Giàu nhân, giàu nghĩa: hết sầu
Hoan hỷ, An lạc cùng nhau Niết bàn…
Luật gia Trần Thúc Hoàng
[*]”Tích cốc phòng cơ,tích y phòng hàn”(Chuẩn bị ngũ cốc phòng khi sa cơ,đói kém-chuẩn bị sẵn thuốc men phòng khi có bệnh(còn có nghĩa là chuẩn bị áo ấm phòng khi trời rét).