Cô-vít mười chín toàn cầu
Thương vong tiếp tục tăng mau chưa dừng,
Hỡi ôi! Cơn gió vô thường
Gần sáu chục vạn thê lương khôn cùng.
Toàn cầu nhiễm mắc tính chung
Mười bốn triệu lẻ, vạn cùng hai trăm
Đại dịch đã quá nửa năm
Địa cầu điên đảo-Việt Nam vẫn lành.
Cũng nhờ phản ứng rất nhanh
Chống dịch Cô-vít đã thành niềm tin,
Đồng bào hải ngoại nước mình
Đón đưa về nước, tận tình chăm lo.
Toàn quốc cho đến bây giờ
Cách ly chăm sóc vạn tư đồng bào,
Ơn Tổ quốc, nghĩa đồng bào
Qua cơn đại dịch-Tự hào Việt Nam!
Bộn bề bao việc phải làm
Phục hồi kinh tế phải càng quan tâm,
Toàn cầu tăng trưởng số âm
Việt Nam hy vọng cả năm tăng đều.
Đầu tư công đọng vốn nhiều
“Giải ngân” thông suốt là điều tâm can,
Thủ tướng dứt khoát rõ ràng
Vốn là cứu cánh- “Cả Làng” ra tay(!)
Vì sao cho đến lúc này
Đã là tháng bẩy vốn này “Vẫn ngâm”,
Công chức-Năng lực và Tâm
Xã hội cần vốn-Lại “ngâm” nhói lòng!
Tập trung giải ứ vốn công
Hai mươi tám tỷ-Vốn đồng đô la
Bảy tháng mới chỉ gọi là
Một phần tư, thế đến đà cuối năm(?!)
Cải cách bộ máy quan tâm
Dứt khoát”Sờ gáy”-Vốn ngâm thế nào,
Vốn công cứu cánh đồng bào
Qua cơn đại dịch- Xiết bao nỗi lòng.
Ai ơi! Ai có biết không ?
Vốn công ứ đọng-Nhói lòng có hay,
Thiền ca Lục bát tỏ bày
Từ-Bi-Hỷ-Xả lúc này: Giải ngân(!)
Vốn công là của toàn Dân
Khâu nào “Nghẽn tắc”, phải cần công khai,
Toàn tâm, toàn ý, lúc này
Tỏ tường mọi việc- Mới hay lòng lành!
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh
Chỉ còn năm tháng sẽ thành hết năm,
Hai “nhiệm vụ kép” nhập tâm
Tăng trưởng, chống dịch-Cuối năm khải hoàn.
Vô thường-Vô ngã-Niết Bàn
Giữ tâm an lạc muôn vàn bình yên,
Ung dung, tự tại, an nhiên
Thiền ca- Lục bát dệt nên tháng ngày.
Mai sau ngoái lại hôm nay
Bể dâu nhân loại- Xứ này an yên,
Gieo vần Lục bát Bụt- Tiên
Lành thay! Xứ sở làm nên diệu kỳ ./.
Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo