Ngẫm hay hai chữ vô thường
Như Lai giác ngộ tỏ tường muôn khi,
Thế gian chắc chắn những gì?
Hãy tri, kiến, ngộ- Chớ vì sân si.
Đại dịch viêm phổi cô-vy
Bùng phát Vũ Hán thiên di toàn cầu,
Can qua: tang tóc, thương đau
Dõi theo số liệu năm châu hãi hùng.
Hai triệu tư nhiễm lây chung
Mười sáu vạn rưỡi cáo chung chia lìa,
Trải cơn thử thách gớm ghê
Vô thường, vô ngã-muôn bề ngộ chăng?
Như Lai- Đức Phật dạy rằng:
Thành, trụ, hoại, diệt- ấy bằng muôn nơi
Vô thường, vô ngã hỡi người
Duyên sinh, nhân quả, luân hồi vòng quay.
Bồng bềnh mây trắng kia bay
Luân hồi của nước, mai này thành mưa,
Ao hồ- Sông biển nắng trưa
Bỗng thành hơi nước gió lùa mây bay.
Mây trôi lờ lững cao dày
Vô thường, nóng lạnh- rồi mây lại về
Những cơn mưa ấy dầm dề
Là mây lờ lững sơn khê khi nào…
Vô thường, vô ngã chênh chao
Điều không chắc chắn- xanh cao đất dày,
Giữa cơn đại dịch ai hay
Trung Hoa mặt dạn, mày dày trẽn trơ.
Ngàn năm xa lạ bất ngờ
Nhận vơ xằng bậy- cơ đồ Việt Nam,
Nhân loại bài xích lũ tham
Trường Sa là của Việt Nam muôn đời.
Hoàng Sa chúng cưỡng chiếm thời:
Năm bảy tư đó: mặt người, sài lang
Thế mà leo lẻo “chữ vàng”
Mười sáu chữ ấy, nghĩ càng ngứa gan!
“Chống dịch, chống giặc” tham tàn
Muôn người như một, Việt Nam nhất tề,
Đất liền giãn cách mọi bề
Biển đảo kiên quyết, kiên trì đấu tranh!
Dân cùng Chính phủ đồng hành
Chống dịch, chống giặc: Yên lành mai sau
Sức mạnh đoàn kết năm châu
Việt Nam vững chãi một câu hoà bình.
Vững tin sức mạnh nội sinh
Ngàn năm văn hiến nước mình hiên ngang,
Chống dịch: phố xá, xóm làng
Dân cùng Chính phủ nhịp nhàng chung tay.
Chống giặc cướp giữa ban ngày
Việt Nam- Nhân loại chung tay kết đoàn,
Chính nghĩa sẽ thắng hung tàn
Vọng lời Tiên Tổ, cung đàn hiên ngang.
Sinh Tồn, Nam Yết, An Bang
Sinh Tồn Đông với Sơn Ca rộn ràng,
Đảo Trường Sa lớn hiên ngang
Song Tử Tây vẫn cây bàng vuông xanh.
Đá Đông, Đá Lát, Cô Lin
Len Đao, Đá Lớn, Nữ Tiên, Thuyền Chài
Núi Le, Núi Thị, Đá Tây
Đảo Phan Vinh vững- đêm ngày Đá Nam.
Trường Sa Đông với Tốc Tan
Hai mốt đảo, đá vững vàng Việt Nam!
Trung Hoa- người hỡi chớ tham
Vô thường tất yếu, chớ làm điều si ./.
Luật gia Trần Thúc Hoàng
Xem thêm tại:>> Chuyên mục thơ Phật giáo Online