“Bể dâu” đâu chỉ truyện Kiều
Nguyễn Du nhắc tới là điều hình dung,
Ấy là dâu, lúa cánh đồng
Biển trào dâng cuộn- Bể cùng nương dâu.
Hoá thành ở dưới biển sâu
Nương dâu, biển lúa- ấy câu vô thường,
Viêm phổi Vũ Hán tai ương
Có ai biết được, ai lường hôm nay?
Trùng trùng duyên khởi tỏ bày
Vô thường: định luật- điều này nhớ cho,
“Sự không chắc chắn” ai ngờ
Chủ quan, võ đoán- Bến bờ nơi nao?
Niết bàn- nơi ấy ước ao
Hoan hỷ, an lạc, thanh cao tuyệt vời,
Như Lai đã dạy người ơi
Từ-Bi-Hỷ-Xả, cuộc đời an yên.
Sẽ là thành Bụt, thành Tiên
Niết bàn là chốn hãy thiền từ đây,
Thiền sao đức sáng, tâm dày
Là “thân, khẩu, ý” tỏ bày hiến dâng.
Thiền ca, đại dịch câu rằng:
Chân lý nhân quả vĩnh hằng nhớ cho,
Vô thường- định luật bất ngờ
”Điều không chắc chắn”- bến bờ là đây.
Vô ngã: Hãy nhớ điều này:
Cái tôi là ảo, dở hay tỏ tường
Đại dịch đang lúc bi thương
“Cái tôi”- chữ ngã vô phương lúc này.
Trái đất trong lòng bàn tay
Trung Hoa, Mỹ quốc- lúc này ai hơn?
Một điều như rất cỏn con:
Vô thường, vô ngã- sống còn được chi.
Thiền ca- ghi lúc nghĩ suy
Thương thay những kẻ tham, si u hoài
Nghĩ hậu đại dịch có ai?
Tỏ tường, minh triết chớ hoài u mê.
Biết bao câu chuyện bộn bề
Vừa lo chống dịch, nghĩ về Asean
Vai trò Chủ tich luận bàn
Đoàn kết chống dịch Asean một nhà.
Đông Nam châu Á chúng ta
“Chống dịch- chống giặc” phải là niềm chung
Rồi đây hết dịch vui mừng
Toàn Đông Nam Á-hát cùng Việt Nam!
Luật gia Trần Thúc Hoàng