Viêm phổi Vũ Hán lúc này
Đã hơn hai triệu nhiễm lây toàn cầu,
Gần mười ba vạn: nỗi sầu
Năm châu, bốn biển- nhuốm màu tang thương.
Ai gây nên những tai ương?
Làm cho đồng loại đau thương thế này,
Hỏi trời, hỏi đất có hay
Chân lý nhân quả rồi đây tỏ tường.
Cầu mong nhân loại bốn phương
Qua cơn đại dịch- Vô thường ai hay,
Việt Nam tạm ổn lúc này
Cầu mong Chính phủ thẳng tay mấy điều:
Một là, chữ thắng không kiêu
Hai là, kiên quyết, không ”chiều” riêng ai,
Ba là, tính chuyện lâu dài
Để sau đại dịch, dặm dài yên tâm.
Đừng để xuất gạo ngấm ngầm
Chặn ngay lỗ hổng ”nội xâm” khôn lường,
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”
Thu mua giá tốt là thương dân lành.
Trị ngay thương lái tranh giành
Xử nghiêm cơ hội tung hoành nhiễu nhương,
Cập nhật quốc tế thị trường
Đừng để dân thiệt- gian thương lộng hành…
Bốn là, cơ chế điều hành
Từ trên xuống dưới phải thành lệnh chung,
Cải thiện hệ thống giao thông
Trong mùa giãn cách, tập trung đón đầu.
Trung Lương- Mỹ Thuận bao lâu?
Công trình trọng điểm- Dân giàu từ đây,
Vựa lúa, cây trái miền Tây
Chờ đường cao tốc rồi đây tuyệt vời…
Bốn điều nguyện ước bằng lời
Mong sao Nông nghiệp đổi đời từ đây
Giao thông kết nối miền Tây
Đường bộ, đường thuỷ đêm ngày thông thương.
Mong sao lãnh đạo địa phương
Nắm lấy cơ hội cho quê hương mình
Muốn hưởng, cần biết hy sinh
Dây dưa hậu quả: hại mình, hại ta.
Giữa mùa đại dịch thiền ca
Trước là hiện tại, sau là tương lai
Nhân loại đang lúc bi ai
Từ-Bi-Hỷ-Xả , lời này xót thương.
Giữ tâm an lạc-dặm trường
“Bỉ” rồi lại ”Thái(*)”- Vô thường đó thôi
Vô ngã: Hết thảy muôn loài
Cái tôi: hư ảo- chữ này: ”Cái chung” (!)
Luật gia Trần Thúc Hoàng
[*]”Qua cơn bĩ cực đến hồi tái lai”(hết khổ rồi đến sướng).