Thứ Bảy, Tháng Tư 20, 2024
Khác
    HomeVăn Học Phật GiáoThơ- vănMỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 251

    Mỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 251

    Thập niên ba thế kỷ 21
    Ngày Hai lăm tháng Một tốt lành,
    Đại hội của Đảng chính danh
    90 năm trọn rành rành Nước non.

    Một Đảng là con dân Dân tộc
    Đâu có thể bỗng chốc cầm quyền,
    Chín mươi năm đã nói lên
    Đảng luôn Trung Hiếu với tên Tiên Rồng!

    Xứ Lạc Hồng Việt Nam của Đảng
    Dân tộc giao cáng đáng non sông,
    Phá tan áp bức xiềng gông
    Dựng nền độc lập số không buổi đầu!

    Cả năm châu nghiêng mình ngưỡng mộ
    Hồ Chí Minh đức độ thiện lành,
    Dân tộc nô lệ phải giành
    Tự do độc lập đấu tranh nhất tề!

    - Advertisement -

    Thủa não nề dân ta nô lệ
    Biết bao nhiêu thế hệ anh hùng,
    Dấn thân vì sự nghiệp chung
    Nhưng đều bế tắc đường cùng bao phen!

    Phải đứng lên giành quyền độc lập
    Cuộc hành trình là thập tự chinh,
    Tất Thành- Ái Quốc-Chí Minh
    Hiện thân Đức Phật cứu tinh giống nòi!

    Một trí tuệ cuộc đời dâng hiến
    Dĩ bất biến: Dân tộc quốc gia,
    Năm tư dân tộc một nhà
    Phải đoàn kết lại ấy là lối đi!

    Hồ Chí Minh từ bi hỷ xả
    Cả cuộc đời vì Nước vì Dân,
    Loại bỏ tam độc tham sân
    Si là u tối-phải cần ngộ ra!

    Một Văn Ba đi làm đầu bếp
    Để hiểu hết nỗi khổ chúng sinh,
    Viết báo là để bạch minh
    Khi một dân tộc điêu linh trăm bề.

    Làm mọi nghề để mà kiếm sống
    Mãnh liệt thay sức sống Việt Nam,
    Văn hiến dân tộc đã làm
    Nên một Ái Quốc-A Nan Phật Đà!

    Cứu Nước và cứu Nhà trên hết
    Xứ nô lệ phải biết lối đi,
    Lý thuyết, chủ nghĩa những gì…
    Cứu Dân cứu Nước đường đi tỏ tường!

    Một Dân tộc thiện lương Văn hiến
    Cớ làm sao lại biến thành ngu,
    Bao nhiêu kiệt hiệt mặc dù
    Lòng son ái quốc vẫn như đêm dài!

    Ngày mủng Ba tháng Hai năm ấy
    Chín mươi năm biết mấy tự hào,
    Sứ mệnh Dân tộc đã trao
    Sáng lập chính Đảng-Cờ đào Mác-Lê!

    Hãy nhớ về đêm trường nô lệ
    Tám mươi năm như thể tôi đòi,
    Rồng-Tiên thượng đẳng giống nòi
    Cớ sao thành kiếp tôi đòi ngoại bang(!?)

    Muốn tế thế kinh bang: Hội tụ
    Nguyễn Ái Quốc hội đủ đức tài,
    Từ-Bi-Hỷ-Xả Như Lai
    Văn hiến Dân tộc như bài thiền ca.

    “Dân tộc ta, non sông đất nước ta
    Đã sinh ra Hồ Chủ Tịch,
    Và chính Người đã làm rạng danh
    Cho Dân tộc ta-Non sông đất nước ta…”[*]

    Khúc thiền ca ơn Người như Phật
    Hồ Chí Minh sự thật sáng ngời,
    Là Bông Sen của Tháp Mười
    Thiền ca Đại hội ơn Người khôn nguôi!

    Mong Đại hội nhớ Người mà hãy:
    Làm đúng theo lời dạy của Người,
    “Hiến dâng hết cả cuộc đời”
    Vì Dân vì Nước-Ấy thời Dân mong./.

    Luật gia TRẦN THÚC HOÀNG

    Xem thêm tại:>> Thơ văn Phật giáo

    - Advertisement -
    Tin tức khác
    - Advertisment -

    Xem nhiều