Thứ Tư, Tháng Tư 24, 2024
Khác
    HomeVăn Học Phật GiáoThơ- vănMỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 21

    Mỗi ngày một khúc thiền ca: Khúc thiền ca thứ 21

    Bỗng nghe hai chữ “lạ kỳ”
    Nghe lời chững lại ghi ngay ngỡ ngàng,
    Vì sao đất nước Việt Nam
    Sát ngay ổ dịch vẫn can trường “gồng”.

    Chín mươi ngày lẻ “bao đồng”
    Toàn dân một dạ, nói không chia lìa,
    Khiêm nhường cơm áo sẻ chia
    Là câu “bầu-bí” sớm khuya đồng bào.
    Ngạc nhiên chưa có “ca” nào
    Phải rời dương thế đi vào cõi xa,
    Con số năm vạn người ta
    Nghe mà xót dạ như là oán ai.
    Phía trước đại dịch còn dài
    Giờ này phải nói: thật tài Việt Nam(!)
    Giản đơn: yêu nước phải làm
    Thương đồng bào phải khổ- cam đồng lòng.
    Cô bé Hàn Quốc khóc ròng:
    “Lỡ yêu bộ đội” những mong gặp hoài,
    “May mắn sinh sống đất này”
    Lời ngài Đại sứ tỏ bày Việt Nam.
    Giặc dịch lại nghĩ giặc tham
    Rồi đây sau dịch- quyết làm cho ra,
    Chờ khi hết dịch can qua
    Giặc tham phải triệt như là Cô-vi.
    Thiền ca là lúc nghĩ suy
    Cho tâm an lạc- gian nguy đạp bằng,
    Lời khen lại nhớ câu rằng:
    “Ngắm mình” ta chớ, chỉ hằng cố lên.
    Đường xa, nuôi chí vững bền
    Trước sau một dạ:”Dân bên Triều đình”
    Lời Phật: cần tránh vô minh
    Là luôn tỉnh thức sự tình “kiến, tri”.
    “Tam độc” là tham, sân, si
    Hãm trừ được chúng, tức thì an yên,
    Giữa cơn đại dịch hãy thiền
    Khúc ru bi tráng cho miền bi ai…
    Luật gia Trần Thúc Hoàng

     

     

     

    - Advertisement -

     

     

     

    - Advertisement -
    Tin tức khác
    - Advertisment -

    Xem nhiều