Thứ Bảy, Tháng Tư 20, 2024
Khác
    HomeTuổi Trẻ- Khoá tuPhật giáo với tuổi trẻHọc chấp nhận chính là chìa khóa của hạnh phúc

    Học chấp nhận chính là chìa khóa của hạnh phúc

    Đời sống của chúng ta là một chuỗi dài nhân duyên được hỗn hợp, bao gồm cả tốt lẫn xấu. Nếu chúng ta chỉ yêu thích cái tốt, ghét cái xấu, thì đời sống tinh thần của mình sẽ trào dâng cảm xúc vui buồn mà thành ra có khổ đau nhiều hơn là hạnh phúc.

    Hãy học cách chấp nhận

    Trên đời này không có cuộc hôn nhân hoàn mỹ, hạnh phúc chính là thành quả của sự bao dung cấu thành. Cuộc sống thoải mái không phải là cuộc sống đầy đủ nhất, mà là cuộc sống có thể buông bỏ được nhiều nhất.

    Trên đời này không có cuộc hôn nhân hoàn mỹ, hạnh phúc chính là thành quả của sự bao dung cấu thành. Cuộc sống thoải mái không phải là cuộc sống đầy đủ nhất, mà là cuộc sống có thể buông bỏ được nhiều nhất.

    Trong cuộc sống, không ai có trách nhiệm phải quan tâm đến sự tủi thân uất ức của chúng ta, cũng chẳng ai có trách nhiệm phải quan tâm đến sự thất vọng của chúng ta. Vậy nên, chúng ta cần phải đối diện với sự thật, cần phải học được cách chấp nhận vạn sự vạn vật trên cuộc đời này. Nếu như có ai đó thất tín với chúng ta, chúng ta chỉ trích họ liệu có tác dụng thay đổi được gì không? Đương nhiên là không thể. Điều có thể chính là học cách chấp nhận, xem đó như là một bài học.

    Trong cuộc sống, chúng ta không thể mong muốn tất cả mọi người đều thuận ý với mình. Kỳ thực, người đầu tiên phải nghe những lời nói xấu về bạn lại chính là người nói ra chúng. Và cũng ví như khi người thân của chúng ta phải ra đi, chúng ta đau khổ kêu gào hỏi có thể mang họ quay trở về hay không? Câu trả lời chắc chắn là không! Điều có thể vẫn cứ là phải chấp nhận sự thật đau buồn đó. Cuộc sống chính là như vậy, có hợp ắt có ly, bi thương ly hợp đó là điều không thể tránh.

    - Advertisement -

    Chỉ có sống với hiện tại, chỉ có nỗ lực với hiện tại mới là sống cho ngày mai tươi sáng. Cuộc sống là không có chờ đợi ngày mai, hãy bắt tay vào làm sớm nhất có thể. Kỳ thực, mỗi một lần đau khổ chính là một lần trưởng thành. Có những lúc chúng ta khóc vì không thể có một đôi giày đẹp để đi, nhưng ngoài kia còn có bao nhiêu người ngay cả đôi chân còn khiếm khuyết. Vậy nên, thà rằng khoan dung cho người khác chứ không cầu người khác khoan dung bản thân mình.

    Trên đời này không có cuộc hôn nhân hoàn mỹ, hạnh phúc chính là thành quả của sự bao dung cấu thành. Cuộc sống thoải mái không phải là cuộc sống đầy đủ nhất, mà là cuộc sống có thể buông bỏ được nhiều nhất. Buông bỏ ham muốn, buông bỏ dục vọng tham lam, buông bỏ so đo với người khác càng nhiều thì hạnh phúc càng nhiều.

    Suy cho cùng, vàng đầy kho, áo đầy nhà, biệt thự nghìn thước thì cũng ngày cơm ba bữa áo quần hai bộ, tối giường một chiếc mà thôi. Tham lam mọi thứ cũng chỉ là vật ngoài thân nhưng khổ lại ở trong lòng. Sống trong ánh mắt của người khác cũng chính là phó mặc cuộc đời cho người khác quản, đó đâu còn là chính mình nữa. Mong cầu người khác hiểu mình không bằng tự mình hiểu được chính mình. Thế gian trăm nghìn biến hóa, lòng người cũng như gió thổi thuyền đưa, sớm chiều thay đổi cũng là điều dễ gặp. Vậy nên đâu là ý nghĩa cuộc đời, đâu là đạo lý nhân sinh? Chúng ta chỉ có thể hạnh phúc khi tìm được cho mình đáp án. Đau khổ của con người thông thường đều bắt nguồn từ những theo đuổi phù hoa của chính mình mà thôi. Khi con người học được cách chấp nhận với hiện tại và buông bỏ dục vọng càng nhiều, thì đau khổ càng ít, hạnh phúc càng nhiều.

    Buông xả để sống hạnh phúc 

    Ta có quyền tạo ra của cải vật chất bằng cả đôi tay và khối óc của mình, chứ đừng bóc lột lường gạt người khác, sống như vậy còn khả dĩ chấp nhận được. Bởi tham đắm dính mắc vào tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng, ăn sung mặc sướng, ngủ nhiều mà ta đành lòng làm tổn hại người khác.

    Ta có quyền tạo ra của cải vật chất bằng cả đôi tay và khối óc của mình, chứ đừng bóc lột lường gạt người khác, sống như vậy còn khả dĩ chấp nhận được. Bởi tham đắm dính mắc vào tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng, ăn sung mặc sướng, ngủ nhiều mà ta đành lòng làm tổn hại người khác.

    Đã làm người chắc hẳn ai cũng phải tham, nhưng có người tham cho mình, gia đình mình, đất nước mình nên tìm đủ mọi cách để vơ vét về cho riêng mình, do đó làm khổ đau nhiều người. Ta có quyền tạo ra của cải vật chất bằng cả đôi tay và khối óc của mình, chứ đừng bóc lột lường gạt người khác, sống như vậy còn khả dĩ chấp nhận được. Bởi tham đắm dính mắc vào tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng, ăn sung mặc sướng, ngủ nhiều mà ta đành lòng làm tổn hại người khác.

    Xả là một phương pháp làm cho thân tâm ta an ổn, xả ở đây là xả bỏ tâm phiền muộn khổ đau do tham đắm dính mắc, chứ không phải xả bỏ trách nhiệm, việc làm. Muốn được như vậy chúng ta phải biết quy hướng về Phật-đà để học hỏi và tu sửa cho thân tâm ngày một sáng trong. Ta vẫn làm việc phục vụ, dấn thân đóng góp mà không dính mắc vào cái ta, cái của ta, người thân yêu của ta, nhờ vậy ta ngày càng bớt phiền muộn khổ đau.

    Hạnh phúc và ba điều sướng nhất cuộc đời 

    Ngày xưa, có một người rất là lạc quan và yêu đời trên môi lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ, bất cứ là chuyện gì dù có xấu đến đâu, anh ta vẫn không buồn phiền. Có ngược ngạc nhiên nên mới hỏi anh ta, vì sao anh sống lạc quan như thế? Anh ta mĩm cười đáp:

    Con người là vật tối linh trong trời đất, có hiểu biết, có yêu thương, có suy nghĩ, có sáng suốt nhờ biết vận dụng vào trong đời sống hằng ngày và tin tâm mình là Phật nên sống an lạc hạnh phúc. Ta được làm người nên thường xuyên quay lại chính mình mà cảm nhận niềm vui không thể nghĩ bàn. Ấy là điều sướng thứ nhất.

    Nghĩ tới ba điều hạnh phúc, ta cảm thấy sướng cả người, nên ta lạc quan vui vẻ là chuyện thường tình. Ai chịu thừa nhận thì khỏi cần cầu Cực lạc tây phương.

    Nghĩ tới ba điều hạnh phúc, ta cảm thấy sướng cả người, nên ta lạc quan vui vẻ là chuyện thường tình. Ai chịu thừa nhận thì khỏi cần cầu Cực lạc tây phương.

    Chúng sinh do gieo tạo nghiệp nhân xấu ác nên có người tàn tật, đui què, câm điếc, bệnh hoạn thiếu thốn khó khăn. Ta được lành lặn, lại biết tu tâm sửa tính ấy là điều sướng thứ hai.

    Người đời thường vì sự giàu có, danh vọng, tiền tài sắc đẹp nên phải chìm đắm trong biển khổ sông mê không có ngày thôi dứt mà phải chịu nhiều gian khổ, đắng cay. Ta có ăn đủ một ngày ba bữa, không phải bận bịu kế sinh nhai, không phải lo lắng gì cả. Ấy là điều sướng thứ ba

    Phật dạy ai cũng sinh già bệnh chết là điều không ai tránh được. Ta cũng như mọi người, việc gì phải buồn lo khổ sở.

    Nghĩ tới ba điều hạnh phúc, ta cảm thấy sướng cả người, nên ta lạc quan vui vẻ là chuyện thường tình. Ai chịu thừa nhận thì khỏi cần cầu Cực lạc tây phương.

     

     

     

     

    - Advertisement -
    Tin tức khác
    - Advertisment -

    Xem nhiều